Dịch: Nhị GiaHai người cố hết sức giữ vững thân mình, nhưng vẫn không chống đỡ được sự rung chuyển của mặt đất, một trận rung chuyển kịch liệt trực tiếp hất Chỉ Dao bay vào tường.Lăng Hiên cũng chẳng khá hơn, hắn bị hất đến một góc xa.Rốt cuộc đã xảy chuyện gì vậy? Chỉ Dao căng thẳng trong lòng, cảm giác bất an càng ngày càng tăng lên.........Bên ngoài Tử Vong Sâm Lâm.Mấy vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ tay đang cầm pháp bảo bản mệnh, vẻ mặt căng thẳng nhìn một nữ tử ở đằng xa.Rất nhiều tu sĩ Kim Đan kỳ và tu sĩ Trúc Cơ kỳ đều chỉ dám đứng từ xa quan sát mà không dám tiến lên một bước nào.Nữ tử này mặc bộ váy màu trắng, trên váy toàn là vết máu và bụi đất, khuôn mặt nàng ta đờ đẫn, ánh nhìn trống rỗng.“Viêm Ma, đây là Hạn Bạt ngàn năm đó.” Ẩn ma vừa căng thẳng vừa hưng phấn nói.Hạn Bạt ngoài lực chiến cường đại ra, thân thế của nó còn tương đương với pháp bảo cực phẩm, nếu như có thể biến nó trở thành khế ước thú của bản thân, thì sức chiến đấu sẽ tăng đến như thế nào chứ!Ẩn Ma hưng phấn liếm liếm môi, có chút nôn nóng.Viêm Ma nghe vậy lông mày cau chặt lại, Hạn Bạt này có tu vi ngàn năm, nó đã tương đương với tu sĩ Hóa Thần kỳ rồi.Tu sĩ bọn họ mặc dù có nhân số chiếm ưu thế, nhưng nếu thật sự đánh nhau thì cũng không có quá nhiều phần thắng.“Chúc đạo hữu, Lưu đạo hữu, chúng ta mặc dù tạm thời cùng phe với ma tu, cùng nhau đối kháng Hạn Bạt.
Nhưng ma tu trước nay quỷ kế đa đoan, chúng ta phải hết sức cẩn thận mới được.” Tề Trạch nhìn hai ma tu bên cạnh, sau đó truyền âm với hai vị linh tu.Chúc An gật gật đầu, trong lòng kích động.
Hắn vốn dĩ đến đây vì muốn báo thù cho con trai, không ngờ lại gặp phải đại biến ở rừng rậm, nay lại còn phát hiện thêm con Hạn Bạt này.Hạn Bạt xuất hiện, đất đai khô cằn ngàn dặm.Lúc này mặt đất của khu rừng toàn là những khe nứt ngoằn ngoèo, nham thạch chảy ra những dòng lớn nhỏ.Cảm nhận được thuộc tính Hỏa nồng nặc, Chúc An âm thầm vui mừng trong lòng, hắn chủ yếu tu luyện linh căn hệ Hỏa, Hạn