Dịch: Nhị GiaNếu như đã dự đoán được kết quả, Chỉ Dao cũng không ngồi chờ chết mà lựa chọn chủ động xuất kích.
Nhân lúc mấy người đó còn đang dò xét, nàng trực tiếp tấn công người đứng gần nhất.
Đem tất cả huyền khí tập trung vào nắm đấm, Chỉ Dao vung một quyền đấm vào bụng nam tử đứng cạnh, đánh đối phương bay ra ngoài, ngã tít ra xa liền thổ huyết.
Những người khác không ngờ Chỉ Dao lại dám chủ động ra tay trước, cảm nhận được uy nghiêm của bản thân bị khiêu khích, mấy người còn lại đồng thời vây lấy Chỉ Dao.
Thôi liều vậy! Chỉ Dao mang theo ý định tất thắng, trực tiếp xông về phía đám người, thân hình xuyên qua khoảng trống giữa bọn họ.
A Hổ cũng là một thành viên tham gia cuộc tỉ thí lần này, vừa ngồi người bị Chỉ Dao đánh bay ra ngoài là huynh đệ của hắn.
Thấy Chỉ Dao xuyên qua đám người, hắn lạnh lùng cười một tiếng, hôm nay lão tử sẽ cho ngươi nếm thử kết cục của việc dám động vào huynh đệ của ta!Nghĩ như vậy, liền nhắm chuẩn Chỉ Dao, thấy thân hình nàng hơi dừng lại, hắn liền xông qua vung một quyền đấm vào vai nàng.
“Rắc!” một tiếng, vai Chỉ Dao lập tức bị đánh trật khớp.
Nam Cung Triệt ngồi một bên quan sát trận chiến nheo mắt đầy nguy hiểm, kẻ này cũng gan dạ đấy, dám động vào người mà hắn bảo vệ.
Xem ra là muốn ăn đòn đây.
Mà Chỉ Dao lúc này, vì bị thương mà động tác chậm lại, rất nhanh đã bị nhiều thể sĩ khác công kích khiến bị thương không nhẹ.
Cắn chặt môi, Chỉ Dao lúc này mắt đỏ ngầu.
Nội tâm đầy phẫn nộ, đám người này chống đối nàng, thiên đạo cũng chống đối nàng.
Muốn nàng nhận thua ư, thế cũng phải xem các người có bản lĩnh đó hay không.
Nghĩ như vậy, nàng lại tung quyền về phía một người, mà người này vừa hay lại là A Hổ.
A Hổ thấy Chỉ Dao không biết lượng sức đánh về phía hắn, nhếch mép cười.
Đợi nắm đấm của Chỉ Dao gần đến nơi, hắn cũng đấm lại một quyền.
Hai nắm đấm vừa chạm, một lực tấn công cực mạnh lao về phía Chỉ Dao, trực tiếp đánh bay nàng ra ngoài!“Phụt!”