Dịch: Nhị GiaChỉ Dao nắm lấy cơ hội, nàng không ngừng luồn lách qua các khoảng trống giữa bọn họ, không đến mười mấy tức sau đã có năm người ngã xuống!Chỉ Dao thầm ngán ngẩm, trong trận đấu lại dám xuất thần lâu như vậy, hiển nhiên là còn chưa rõ tình thế.
Cuối cùng, mấy người đó cũng phản ứng lại, bao gồm A Hổ.
Mọi người lại một lần nữa tạo vòng vây, chỉ có điều lần này thần sắc của họ trở nên vô cùng thận trọng.
Một nam tử đầy tức giận lao về phía Chỉ Dao, trong lòng đã nhận định người này là lợi dụng sơ hở mới đánh huynh đệ của hắn bị thương, trên thực tế thực lực không hề mạnh như vậy.
“Rắc!” Bên trong cơ thể truyền ra một âm thanh, Chỉ Dao vui mừng, thế là lại đột phá rồi.
Thế là lập tức nhếch miệng cười, trực tiếp đón một đòn.
“Phụt!” Nam tử chỉ cảm nhận được lực công kích truyền đến từ quyền cước của đối phương, nhất thời xương cánh tay bị vỡ vụn.
Mà lực công kích không hề dừng lại, lập tức xông vào phế phủ của hắn, khiến hắn phun ra mấy ngụm máu lớn, sau đó ngã xuống.
Lại một nam tử ngã xuống, hoàn toàn khiêu khích những người còn lại, tất cả như điên dại lao về phía Chỉ Dao.
A Hổ cũng vậy, hắn không ngờ nữ nhân này lại ác độc như vậy, đem toàn bộ huyền lực tập trung vào một quyền này, hắn định một lần nữa đánh vào lưng Chỉ Dao.
Sau lưng có một âm thanh xé gió truyền đến, Chỉ Dao cả kinh, liền lăn một vòng tránh né, rồi tập trung huyền lực vào chân phải, quét chân về phía nam tử đang đứng gần nhất.
Lập tức, xương cẳng chân của hắn bị gãy, cả người ngã trên đất, đau đớn kêu la ôm lấy chân.
Chỉ Dao định nhân cơ hội đứng lên, nhưng đột nhiên phát giác ra huyết châu không khống chế được, càng ngày càng có nhiều khí huyết tản ra, xâm nhập vào máu thịt nàng, thậm chí còn có một ít bắt đầu xâm nhập vào kinh mạch của nàng.
Cả cơ thể trướng đau như bị thứ gì đó chặn lại, cảm giác thôi thúc cần phải được phát tiết ra.
Lập tức, nàng đứng bật dậy một lần nữa đánh về phía A Hổ.
Tung ra một quyền này khiến cả không gian bị méo mó nghiêm trọng, khí thế kịch liệt trực tiếp đánh vào ngực A Hổ.
“Phụt!” A Hổ