Dịch: Nhị GiaChỉ Dao luôn cho rằng mình coi nhẹ tình cảm gia đình và không quan tâm đến việc cha mẹ bỏ rơi mình, nhưng cô không ngờ đây thực sự là nỗi ám ảnh mà cô đã giấu trong sâu thẳm.
Nếu bây giờ không phát hiện ra, sau này khi tu luyện rất dễ hình thành tâm ma, dẫn đến việc đột phá không thành.Thật ra ở kiếp trước, cha mẹ vẫn luôn quan tâm đến cô, nhưng sau này một khi gặp phải chuyện liên quan đến gia đình, cô sẽ luôn là người bị bỏ qua và lãng quên.Hình ảnh của cha mẹ cô trong kiếp này hiện lên trong tâm trí, trong một lúc Chỉ Dao cảm thấy rất hài lòng.
Trong kiếp này, cô cũng có người để bảo vệ.Sau khi lau khô nước mắt, Chỉ Dao ngước mắt nhìn lên bậc thang, ảo ảnh như vỡ tan, trước mặt nàng chỉ còn khoảng mười bậc thang.Cô tự động viên mình trong lòng, rồi cuối cùng leo lên đỉnh núi.“Cuối cùng cũng đến nơi rồi.” Chỉ Dao leo lên bậc thang cuối cùng và nhìn xung quanh thì thấy khắp nơi đã có những đứa trẻ đang ngồi, không ngờ chính cô bị tụt lại phía sau nhiều như vậyDạ Phong nhìn thấy Thập Thất cuối cùng cũng xuất hiện trên đỉnh núi, trái tim vốn treo lơ lửng của hắn cuối cùng cũng đặt xuống.Chỉ Dao tìm đại một chỗ trống ngồi xuống nghỉ ngơi, đợi những người còn lại.
Một lúc sau, một tiểu cô nương trèo lên, nàng nhìn thoáng qua liền bị thu hút.Cô bé ăn mặc rất giản dị, cũng không biết ở trong ảo cảnh đã trải qua cái gì, lúc này quần áo thoạt nhìn có chút rách nát.Nhưng toàn thân cô bé giống như một thanh kiếm sắc bén, tràn ngập một loại khí chất mà người lạ chớ đến gần.
Lưng cô bé thẳng tấp, trong đôi mắt chứa đầy vẻ phức tạp.“Người này không đơn giản!” Trong đầu Chỉ Dao chợt hiện lên ý nghĩ này.Có lẽ ánh mắt của Chỉ Dao quá mạnh liệt, Hạ Thất Nguyệt dường như nhận thấy điều đó.
Hướng tới tầm mắt nhìn lại, cô thấy đó là một cô bé rất xinh đẹp, vừa nhìn đã biết đó là con nhà quyền quý.
Hạ Thất Nguyệt đột nhiên cảm thấy nhàm chán, quay đầu lại tuỳ tiện tìm một nơi để ngồi xuống nghỉ ngơi.“Đôi mắt thật đáng sợ.” Chỉ Dao lấy lại tinh thần, vỗ vỗ ngực của mình.
Làm thế nào mà một cô bé năm tuổi có thể có đôi mắt đáng sợ như vậy?Chỉ Dao chưa kịp suy nghĩ thì đã có một người khác leo lên.
Nhìn kỹ lại, không phải là tên tiểu tử dưới chân núi nhìn nàng chằm chằm sao?Cô thấy cậu bé lúc này quần áo đã xộc xệch.
Hơi thở u ám trên người hắn càng lúc càng đậm, như thể cả thế giới nợ tiền hắn vậy.
Chỉ Dao trong lòng trợn mắt trừng một cái, thật sự đúng là tên bị chứng dậy thì năm hai mà.“Chúc mừng các vị, tất cả những người đã leo lên tới đỉnh núi có nghĩa là các vị rất nhanh sẽ có cơ hội gia nhập môn phái." Lý Tiềm vừa dứt lời, phía dưới đám trẻ con liền hoan hô.Thấy vậy, Lý Tiềm khẽ