Dịch: Nhị GiaDạ Thiên Quân, người này có tứ linh căn kim, hỏa, mộc, thổ, tu luyện cực kỳ chậm chạp, về sau dưới sự trợ giúp của nữ chính, hắn tẩy rửa linh căn mộc, thổ, trở thành song linh căn, từ đó tu vi tăng vụt.Mà phụ thân hắn lúc hắn còn nhỏ, bởi vì phản bội Dạ gia đã bị xử tử, vì vậy vị trí của hắn ở Dạ gia vô cùng xấu hổ, từ nhỏ bị đủ các loại khi dễ, và từ đó cũng ghi hận trong lòng.Về sau, hắn ta cùng với nữ chính và những người khác nội ứng ngoại hợp tàn sát cả Dạ gia.Chỉ Dao lạnh lùng nhìn hắn, mặc dù đệ tử Dạ gia luôn bắt nạt hắn, nhưng với địa vị và xuất thân của hắn, ít nhất Dạ gia không bỏ rơi hắn, tất cả những vật chất nên đưa ra hàng tháng đều không bao giờ nợ bất cứ thứ gì.
Về phần hắn có thể được bảo vệ hay không, còn phụ thuộc vào khả năng của chính mình.
Dù sao, gia tộc cũng không thể tập trung tinh lực vào một người không có khả năng chống trả.Chỉ Dao lắc đầu, trực tiếp đi thẳng qua hắn.Nhưng mới đi được vài bước, Chỉ Dao rốt cuộc không khỏi mềm lòng.Đi tới trước mặt Dạ Thiên Quân ngồi xổm xuống, Chỉ Dao lấy ra mấy lọ Hồi Xuân Đan đặt xuống, lạnh lùng nói: "Người, chỗ dựa lớn nhất chính là thực lực!" Nói xong, nàng không đợi hắn phản ứng đứng dậy rời điCon người không có quyền lựa chọn nơi mình sinh ra, đối mặt với hoàn cảnh khắc nghiệt, con người nên nổ lực để thay đổi hoàn cảnh chứ không nên kêu ca than vãn.Dạ Quân Thiên nhìn lọ đan dược trước mặt, nước mắt kìm nén đã lâu cuối cùng cũng chảy xuống.Mấy ngày sau.“Thập Thất, Cửu ca đã trở về, mau lại đây để Cửu ca nhìn cho kỹ nào!” Một bóng người đột nhiên xuất hiện ở trong viện Chỉ Dao.Chỉ Dao ngẩng đầu lên, liền thấy người đó có mái tóc đen dày, một đôi mắt đào hoa thanh mảnh, tràn đầy vẻ mê người, không cẩn thận sẽ khiến người ta sa vào.
Với chiếc mũi cao thẳng và đôi môi đỏ dày vừa phải, có một nụ cười đến hoa mắt chóng mặt.“Cửu ca?” Chỉ Dao ngập ngừng gọi."Này, không phải Cửu ca của muội sao? Ha ha ha, Thập Thất nha đầu, khi muội sinh ra Cửu ca không có ở nhà, tới đây, đây