Dịch: Nhị Gia"Phá Thiên!" Chỉ Dao dùng một kiếm chém Phần Tịch thú cách đó không xa, chỉ thấy nó giãy giụa vài cái rồi ngã xuống đất không nhúc nhích.
Chỉ Dao tiến lên đem thi thể thu vào túi trữ vật, rồi đi vào sâu trong khu rừng Kiếm Vực.Khi đến một con suối nhỏ, Chỉ Dao dừng lại cảnh giác nhìn một con Mã Đề thú đang uống nước.
Con yêu thú này đã ở cấp sáu, tương đương với Trúc Cơ trung kỳ của con người, nó là con yêu thú mạnh nhất mà Chỉ Dao đã gặp cho đến nay.Chỉ Dao lấy ra một lá bùa khống chế hơi thở, dán nó ở sau lưng mình, rồi lặng lẽ đi tới chỗ Mã Đề thú.Mãnh thú đang uống nước mơ hồ cảm nhận được nguy hiểm, ngẩng cổ lên dò xét chung quanh, nhưng không phát hiện ra điều gì bất thường, liền lại cúi đầu xuống.
Đột nhiên, trong không khí truyền đến một tràng xé gió, đầu Mã Đề thú rơi xuống lăn đi rất xa, trên đầu con mắt còn mở to, hiển nhiên là cho đến chết nó cũng không hiểu nguyên nhân.Chỉ Dao gỡ bỏ lá bùa, vô cảm bước tới nhặt đầu và thân nó lên.
Sau vài năm kinh nghiệm, nàng không còn bất kỳ cảm xúc nào khi nhìn thấy những cảnh đẫm máu này nữa.
Chỉ là nghĩ đến nếu sau này nàng gặp phải người thu lại khí tức thì sẽ rất nguy hiểm.Nghĩ đến nữ chính đại nhân về sau sẽ có được Phá Vọng Chi Nhãn, Chỉ Dao nhất thời cảm thấy ghen tị.
Phá Vọng Chi Nhãn có thể nhìn xuyên qua tất cả ảo cảnh, cái gì Liễm Tức phù, thuật ngụy trang đều là vật trang trí trước mặt nó.Đột nhiên, một mùi máu tươi bay thoảng vào hơi thở của Chỉ Dao.
Lần theo mùi máu, Chỉ Dao đi đến một hang động.Phóng thần thức để dò xét, trong động ngoại trừ một nam nhân bị trọng thương lâm vào hôn mê, không có nguy hiểm gì khác.Do dự một lúc, Chỉ Dao bước vào hang động, ngồi xổm người xuống kiểm tra vết thương của hắn.Chỉ khẽ xoay người, một khuôn mặt hoàn mỹ đã hiện ra trước mắt Chỉ Dao.Một chiếc áo bào trắng đơn giản tôn lên làn da trắng như tuyết của hắn, mái tóc đen mềm mại xõa xuống ở thắt lưng, mắt ngọc mày ngài, trên đôi môi mỏng còn có vết máu đỏ tươi.Thấy vậy trong lòng Chỉ Dao nhảy một cái, nhan