Dịch: Nhị GiaTỷ thí vẫn tiếp tục diễn ra, Nhạc Vũ Thần đã thắng năm hiệp, Chỉ Dao cũng không thấy hắn dùng chiêu gì nên nhớ kỹ hắn và chuyển sang võ đài khác.Vừa đi ngang qua võ đài thứ năm, liền nghe thấy có người kêu lên: "Có lẽ lần thi đấu này ba người Ngôn Phong, Ti Văn Bác và Lạc Chiêu Tuyết đứng đầu rồi!""Còn phải nói sao, ngươi xem tất cả đối thủ của Ngôn Phong đều bại trong tay hắn chỉ với một chiêu." Một người khác gật đầu phụ hoạ.Chỉ Dao nghe vậy nhìn về phía võ đài, một thanh niên có khuôn mặt cực kỳ tuấn tú dùng kiếm chém về đối thủ của mình, chỉ thấy một tia sáng trắng lóe lên, liền hạ gục đối thủ."Thật mạnh!" Chỉ Dao giật mình, cư nhiên lại có thuộc tính Quang linh căn, cũng không biết là đơn Quang linh căn hay là ẩn linh căn.
Bởi vì là biến dị linh căn hoặc là đơn linh căn, hoặc là ẩn linh căn, nếu không thì không thể cùng kim mộc thủy hỏa thổ ngũ linh căn cùng tồn tại.Người này mặc dù chưa lĩnh ngộ kiếm ý, nhưng đã lĩnh ngộ được kiếm khí thuộc tính Quang đến cảnh giới viên mãn, "Lăng Nguyệt" của mình ở trước mặt hắn hoàn toàn không đáng nhắc tới.Một đệ tử khác bước lên, cũng bị một kiếm quét khỏi võ đài, cho đến khi bước vào vòng tiếp theo, cũng không thấy hắn ta sử dụng chiêu thức khác.Chỉ Dao lắc đầu, thế giới tu chân đúng là ngọa hổ tàng long, nàng không được coi thường bất cứ ai.Vài canh giờ sau, vòng thi đấu đầu tiên cuối cùng cũng kết thúc, Chỉ Dao đi tới đi lui nhìn không ít võ đài, cũng có chút hiểu biết cơ bản về thực lực của mọi người nên quay về nghỉ ngơi chuẩn bị cho vòng thi đấu thứ hai.Ngày thứ hai, khi Chỉ Dao đến quảng trường diễn võ, thấy nơi đó đã đông nghịt người.
Thật vất vả mới chen lên phía trước, chiếc áo bào của Chỉ Dao bị chen tới nhăn nhúm, đúng là làm khó cho chân tay nhỏ bé của nàng.Nhìn bộ áo ngoài nhăn nhúm trên người, Chỉ Dao có chút không hài lòng, trang phục ngoại môn không có bất kỳ bảo hộ nào, so với quần áo bình thường chính là rắn