Dịch: Nhị Gia"Chúng ta hãy chia ra đi, cơ hội sẽ cao hơn, và nhớ đừng tùy ý trêu chọc người khác!" Chỉ Dao thần sắc nghiêm túc nói với họ."Vâng!" Mấy người nghiêm túc gật đầu, sau đó tản ra bốn phía.Chỉ Dao ngẫu nhiên chọn một tiệm sách, bước vào."Vị khách quan này, xin hỏi ngài muốn mua loại sách nào? Tiệm của chúng ta không chỉ có sách cơ bản về giác ngộ, mà còn có rất nhiều sách quý từ các triều đại trước." Một tên tiểu nhị nhiệt tình đi đến chào đón Chỉ Dao."Ta chỉ xem thôi." Chỉ Dao lắc đầu."Được, vậy từ từ xem, có gì cần thì lại gọi ta." Tên tiểu nhị nói xong liền lùi ra sau.Thái độ phục vụ này tốt, Chỉ Dao ở trong lòng gật đầu.Sau nửa canh giờ, nàng đã xem xong toàn bộ bên trong tiệm sách và có hiểu biết nhất định về tình trạng học tập trên thế giới này, thế nhưng không có dấu vết nào về chìa khóa bí mật cả."Xin hỏi, ngươi có nghe nói về bất kỳ chiếc chìa khóa nào không?" Chỉ Dao không hề có bất kỳ hy vọng nào hỏi tên tiểu nhị."A, ngươi là tới tìm chìa khóa sao?" Bên cạnh đột nhiên truyền đến một giọng nói mang theo vài phần nghi hoặc.Chỉ Dao nhìn lại, thì thấy một thư sinh đang đứng cách đó không xa với một vài quyển sách trên tay.Thấy Chi Dao quay người lại, Lưu Hi đột nhiên đỏ mặt, cúi đầu không dám nhìn nàng nữa, hắn lo lắng vì đã đường đột như vậy với một cô nương xinh đẹp.Chỉ Dao nhìn thấy bên kia cúi đầu, nàng đột nhiên cảm thấy xấu hổ, chẳng lẽ nàng trông rất đáng sợ sao?"Chào ngươi, ta tên Dạ Chỉ Dao, cho hỏi ngươi cũng biết chuyện về chìa khóa bí mật sao?" Chỉ Dao cười hỏi, cố gắng tỏ ra thân thiện.Nghe thấy giọng nói, Lưu Hi ngẩng đầu lên, toàn bộ cổ của hắn ngay lập tức đỏ lên, trả lời ấp úng: "Tiểu ...!tiểu sinh Lưu Hi, là … là một tú tài.
Chìa khoá mà cô nương ...!nói tới ...!trong nhà tiểu sinh có một cái.
Ta chỉ...chỉ là không biết đó có phải là thứ mà cô nương đang tìm kiếm hay không.""Vậy không biết có thể dẫn ta đi xem một chút được không?" Chỉ Dao nghe vậy thì vui mừng."Được, mời đi cùng với tiểu sinh."Lưu Hi nói xong liền lảo đảo đi ra ngoài.Chỉ Dao nhanh chóng