Dịch: Nhị GiaMột tháng sauChỉ Dao đi tới chính điện của chưởng môn, lúc này ngoài tông chủ đã có mười hai người đứng trong điện, nàng vừa bước vào, tất cả đều hướng về phía nàng hành lễ: "Sư thúc!" "Sư thúc tổ!"…"Ha ha, không cần đa lễ.
" Chỉ Dao cố nặn ra một nụ cười.
"Ha ha, nếu các ngươi đã đến đông đủ, vậy ta sẽ nói cho các ngươi biết chuyện về Linh Hư bí cảnh.
" Lạc Hoằng lấy ra mấy chục tấm bản đồ phát cho mấy người họ: "Đây là tiền bối của các ngươi sau khi tiến vào đã vẽ lại bản đồ, sau khi tiến vào, nếu như tìm được khu vực mới, các ngươi phải ghi nhớ thật kĩ.
""Một khi bước vào bí cảnh, các ngươi sẽ bị truyền tống đến một nơi ngẫu nhiên, điều này có thể sẽ rất mạo hiểm, bên trong nguy cơ tứ phía, các ngươi cần phải chú ý.
" Lạc Hoằng bỗng nhiên dừng lại, sau đó nói tiếp.
"Bên trong người nguy hiểm nhất chính là tu sĩ, hi vọng các ngươi có thể giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau chống lại ngoại địch.
Đừng nhân cơ hội tranh đấu, tổn thương người của mình!""Đệ tử tuân mệnh!" Mấy người nghiêm túc cam kết.
"Ân, lần này dẫn đội sẽ do Ti Úc chân quân, các ngươi nghe hắn an bài là được.
" Lạc Hoằng phất phất tay, ra hiệu bọn họ rời đi.
Bọn họ hành lễ lui ra ngoài, vừa mới đi ra đại sảnh, liền phát hiện một vị Nguyên Anh chân quân thân mặc hắc bào đang đợi ở cửa.
"Đi thôi!" Ti Úc hờ hững liếc nhìn mọi người, sau đó lấy Linh Chu ra, chờ mọi người sau khi lên thuyền, liền lái Linh Chu ra khỏi môn phái.
Linh Chu lướt qua môn phái, đệ tử chú ý tới nó đều ngẩng đầu lên nhìn, nhất thời hâm mộ, không biết khi nào mới có cơ hội tiến vào bí cảnh.
Một tháng sau, Linh Chu đã đến bầu trời biên giới phía Bắc Vực và từ từ dừng lại.
Nhìn xuống đã có rất nhiều người đang đợi ở đây.
Chỉ Dao trong nội tâm vui vẻ vì Dạ gia thật sự do cha nàng dẫn dắt.
Ti Úc thu hồi Linh Chu, dẫn theo đám người tiến lên, gật đầu chào hỏi tất cả các vị Nguyên Anh chân quân.
Chỉ Dao xin chỉ thị của Ti Úc, rồi đi về phía Dạ gia.
Dạ Phong cũng đã sớm phát hiện ra Chỉ Dao, hắn vốn là muốn