-mày vừa đi đâu về.đông phương minh viễn vừa về đến biệt thự liền bị ba mẹ truy hỏi,ông bà đang ngồi bàn ở giữa phòng khách,ba của hắn đút thì mẹ hắn ăn mặc kệ đứa đang là một con cẩu độc thân nào đó có xu hướng ăn cẩu lương ngập mồm.
-đến huyết gia.hắn bất lực mà đi nhanh khỏi chỗ hai người,nhưng đời nó đâu có như là mơ cái mình luôn không muốn đối mặt thì bắt buộc phải đối mặt thôi,dân gian ta có câu ghét của nào trời trao của ấy và anh bị hai ông bà gọi lại bắt ngồi im một chỗ để tra hỏi.vô tình lại đem cẩu độc thân nhét một mồm cẩu lương.
-hợp đồng mới mà con nói có liên quan đến bọn họ à,huyết gia và đông phương gia xưa nay chưa từng qua lại đây cũng xem như một thành tích đi.ba hắn gật gật đầu ôm lấy bà vợ yêu dấu bên cạnh.
-chồng ơi em nghe nói tam tiểu thư huyết gia rất xinh đẹp lại hiểu lễ nghĩa,gia thế lại tốt hay là chúng ta rước con bé về làm con dâu nhỉ.bà nũng nịu trong lòng ông đôi mắt lấp la lấp lánh .
-ừ ta thấy ý này rất tốt con bé giờ đang là mục tiêu của mấy gia tộc khác nữa đấy không chỉ có mỗi chúng ta thôi đâu.
đông phương minh viễn nhìn một màn này mà muốn nổ con mắt,tức giận tựa lưng vào thành ghế sofa,tay cầm lấy cốc nước tu một hơi,lại bị câu nói tiếp theo của hai người đang ngồi đối diện làm cho phun hết nước ra ngoài.
-đông phương minh viễn con mau rước tam tiểu thư huyết gia về làm dâu nha.
phụt...
-ba mẹ dù sao thì nhóc ấy mới mười lăm tuổi đầu mà ba mẹ xem con năm nay bao nhiêu tuổi rồi.
mẹ hắn ngẫm nghĩ rồi phán một câu khiến hắn mặt đã đen lại còn thêm đen.
-con bé mười lăm mày hai mươi cùng lắm thì mày cưới con bé về nuôi lớn là được.ba hắn cũng một bên vừa đút miếng táo ,vừa phụ họa theo bà.
-đúng đúng nuôi lớn là được
hắn nhìn hai người người tung người hứng trước mặt đã tung hứng thì thôi đi còn show ân ái làm gì.tức tức mà nói không được luôn ý.
-nhưng vấn đề là nhóc ấy cũng đã có hôn phu rồi,giờ con chen và chẳng khác gì người thứ ba.ba mẹ hai người muốn con hai người thành tiểu tam sao .hơn nữa hôn phu của con bé còn là bạch đại thiếu gia.
hắn đặt mạnh cốc nước xuống bàn không biết cố ý hay là không cố ý mà cốc nước vỡ ra tan tành,khiến hai người đang ân ái nào đó phải nhíu mày
-mày thái độ gì vậy hả,mày quên mẹ mày là bạn thân với chủ mẫu bạch gia hay sao.cùng lắm thì gọi một cuộc điện thoại là xong.
hắn hậm hực không nói với hai người nữa,mà đứng dậy quay người để lên phòng.người ta nói rồi dù có nói gì đi nữa lời mẫu hậu đã phán thì không thể cãi"thật tình hắn chỉ coi nhóc ấy là bạn bè bình thường thôi,mà ba mẹ hắn lại muốn rước con người ta về làm dâu,thật là không hiểu tư duy của ba mẹ mình như nào luôn á"
nhưng mà bà không hề biết rằng dù bà có gọi cho chủ mẫu bạch gia bao nhiêu lần