Li Viện.
Cố Trường Canh ngồi ngay ngắn ở án thư, một mái tóc đen dài, thân vận thanh y, khuôn mặt tuấn mỹ, nhưng đôi lông mày đẹp như tranh vẽ có chút hơi cau lại.
Cố bá để trà sang một bên, nói,"Thiếu gia, từ khi ra khỏi phủ trở về, vẫn luôn ngồi ở đây.
Có phải việc tu sửa lại ngọc bội của tướng quân không được suôn sẻ?"
"Không, có một lão sư tay nghề lợi hại, từng ở trong cung mưu sinh, ông ta biết cách tu sửa lại ngọc bội của phụ thân."
Cố bá kinh ngạc, "Thật sao?"
Cố Trường Khanh khẽ gật đầu, "Là thật, tuy rằng không thể tu sữa hoàn toàn giống như trước được, trên ngọc bội có thể lưu lại một tỳ vết nhỏ."
"Đây là chuyện đáng vui, nhưng, thiếu gia sau khi trở về, trong lòng vì sao lại có chút nặng trĩu? Là không đủ bạc để tu sửa ngọc bội ư? Lão nô có thể…"
Cố Trường Canh cắt ngang lời nói của Cố bá, "Tiền tu sữa ngọc bội đã thanh toán, ta và vị lão sư kia đã ước định, mười ngày sau sẽ đến lấy ngọc bội, chỉ là, ta đang suy nghĩ…"
Sau một hồi trầm ngâm,"Cố bá, ông nói xem, một người có thể thực sự thay đổi hoàn toàn so với trước kia chỉ trong vài ngày sao?"
"Thiếu gia đang nói về Tam tiểu thư ư?"
Cố Trường Canh vẫn im lặng, ngầm đồng ý những gì Cố bá nói.
Cố bá suy nghĩ một lát,rồi nói: "Nghe nói, khi ngũ phu nhân qua đời, Tam tiểu thư tuổi vẫn còn nhỏ, chỉ mới năm sáu tuổi, thường xuyên bị Nhị công tử đánh cho tơi tả…nhốt ở phòng củi, bị bỏ đói vài lần, suýt chút nữa là mất đi tính mạng.
Lão phu nhân và tướng gia không mấy quan tâm, cho đến khi thiếu gia vào phủ Thừa tướng, Nhị thiếu gia mới bắt đầu nhắm vào ngài, còn cô ta…lại có vẻ khá hơn chút."
Hai lần trước, khi Lâm Thanh Thiển tới Li viện, thấy cô quan tâm đến Cố Trường Canh, cũng không giống giả tạo, Cố bá không khỏi nói thêm vài câu,"Tuy rằng Tam tiểu thư thực khiến người ta chán ghét, nhưng..Cũng là một người đáng thương."
Thần sắc Cố Trường Canh thờ ơ, nhìn hoa văn ở trên tách trà, Cố bá cũng không thể nhìn thấu được suy nghĩ của hắn.
Sau một lúc lâu, hắn dường như không muốn tiếp tục chủ đề này nữa, xua xua tay, bảo Cố bá lui ra ngoài.
……
Sau khi ra khỏi phủ, từ ngày ấy, Lâm Thanh Thiển chỉ ở Liễu viện, ăn và ngủ, ngủ và ăn.
Hai ngày này, cô không muốn đến tìm Cố Trường Canh, chỉ ngồi chờ đợi đến ngày ngọc bội được tu sữa lành.
Đến lúc đó, lại qua kiếm hắn cũng không muộn, thiết nghĩ thành kiến của hắn đối với cô cũng sẽ không còn lớn như vậy nữa.
Nhưng trời không như ý người, buổi sáng, cô đã hao hết tâm tư để tránh thoát Lâm Thanh Viễn, đến khi trời tối, vẻ mặt Xuân Hạ vô cùng lo lắng chạy vào.
"Tiểu thư, tiểu thư…Đại sự không tốt!"
Nằm ở trên giường, Lâm Thanh Thiển lười biếng hỏi: "Chuyện gì?"
"Vừa rồi, nô tỳ đi ngang qua tiền viện, nghe nói, Cố Trường Canh và nhị thiếu gia cãi nhau, hắn còn đả thương nhị thiếu gia.
Lão phu nhân tức giận, sai thị vệ đánh Cố Trường Canh ba mươi roi, rồi đem hắn nhốt vào phòng chứa củi, còn dặn dò, trong hai ngày này, không ai được phép mang thức ăn đến cho hắn."
Lâm Thanh Thiển đã dặn qua Xuân Hạ phải đặc biệt chú ý đến Li viện.
Cho nên, sau khi biết được Cố Trường Canh gặp chuyện, vội vàng chạy về bẩm báo.
Lâm Thanh Thiển cau mày, hỏi:"Vì sao Cố Trường Canh lại đánh Nhị ca?"
"Nô tỳ không biết, chỉ nghe người ta nói, nhị thiếu gia và Cố Trường Canh cãi nhau, là vì…có nhắc đến Cố tướng quân."
Lâm Thanh Thiển không cần nghĩ, thì cũng đã hiểu, chỉ đỡ trán, thở dài một hơi.
Lâm Thanh Viễn và nguyên thân này, thật là huynh đệ xứng đôi.
Độc miệng như thế, phỏng chừng là do gen di truyền rồi, trong sách có nói, nguyên thân há mồm, ngậm miệng đều mắng hắn là con của tặc tử.
Lâm Thanh Viễn thì thường xuyên mắng Cố Vân là gian tế phản quốc, có thể hình dung vì sao Cố Trường Canh lại phẫn nộ đến như vậy.
Theo bản năng, Lâm Thanh Thiển muốn đi đến tiền viện tìm Lão phu nhân, nhưng Xuân Hạ đã giữ cô lại,"Tiểu thư, cô định làm gì?"
"Ta đi tìm tổ mẫu, có lẽ ta có thể nói giúp dùm Cố Trường Canh."
Xuân Hạ vừa nghe, lập tức lo lắng, "Nô tỳ vẫn khuyên, tiểu thư đừng đi, từ trước đến nay, Lão phu nhân rất yêu thương nhị thiếu gia, tiểu thư đi, không những không giúp được Cố Trường Canh, mà còn có thể chọc giận Lão phu nhân, như vậy tiểu thư cũng sẽ bị phạt luôn."
Lâm Thanh Thiển giật mình một cái, dừng bước chân lại.
Cố Trường Canh bị phạt, cô ra tay tương trợ, đây sẽ là cơ hội tốt để cô giành được hảo cảm, đi cầu tình giúp Cố Trường Canh, nếu cô làm không tốt, ngược lại còn bị đập