Ân Tố Tố nắm quẻ Thượng Thượng kia trong tay nhìn theo Lục Dịch rời đi, lại nhìn quẻ Hạ Hạ đã bị bẻ gãy làm hai đoạn đang nằm trên mặt đất kia.
"Tiểu Nha, nhặt quẻ Hạ Hạ kia qua đây, chúng ta đi giải quẻ".
Tần Tư Sương đang đứng ở chỗ giải quẻ, nhìn thấy Ân Tố Tố, liền kéo cô qua, hỏi nhỏ: "Con cầu gì thế?"
"Mẫu thân, cái này không nói được đâu, nói ra là không linh nghiệm nữa".
Ân Tố Tố cố ý nói đùa một câu, đưa quẻ Thượng Thượng kia đến trước mặt nguời giải quẻ.
Sau khi người giải quẻ cầm lấy quẻ Thượng Thượng của Ân Tố Tố nhìn một lúc, mới chầm chậm mở miệng: "Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn, bát khai vân vụ kiến nguyệt minh*, tiểu thư, chuyện cô cầu mong chắc chắn sẽ được như ý, vạn sự thuận lợi".
*Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn, bát khai vân vụ kiến nguyệt minh: tạm dịch: "Liễu rủ hoa cười lại gặp làng, xuyên qua mây mù gặp trăng sáng".
Ân Tố Tố cũng không hy vọng giải ra được gì, cô vốn là tùy tiện rút ra một quẻ.
Còn vì sao nó là quẻ Thượng Thượng, tất nhiên là vì nhờ có bùa may mắn, cô làm gì cũng đều thuận lợi.
Nhưng khi nghe người giải quẻ nói như vậy, cô vẫn không nhịn được vui trong lòng.
"Tiên sinh, người xem xem quẻ này, có giải được hay không?" Ân Tố Tố để Tiểu Nha đem quẻ Hạ Hạ đã bị gãy làm hai đoạn đưa qua.
Lần này sắc mặt của lão tiên sinh kia khá nghiêm trọng, cả nửa ngày mới mở miệng nói: "Nạn đổ máu".
Tiểu Nha hít vào một hơi, vị đại nhân kia sẽ gặp nạn đổ máu sao?
Lục Dịch có gặp nạn đổ máu hay không thì Ân Tố Tố không biết, nhưng đêm nay Kim Quang Tự ắt sẽ xảy ra án mạng, nhưng dựa vào nạn đổ máu kia để suy đoán, thì Lục Dịch kia là Thiếu Khanh của Đại Lý Tự, chuyện này hắn không thể không nhúng tay vào.
Như vậy xem ra lão hủ này thực sự giải được quẻ?
Tần Tư Sương đã đi trước một bước dâng tiền hương, Ân Tố Tố không đi mà cùng Tiểu Nha đứng sang một bên, cẩn thận quan sát người giải quẻ kia, liền phát hiện ra điểm không đúng lắm.
Chỉ cần là quẻ Thượng Thượng, ông liền có thể nói ra hai câu thi văn, lại nói thêm mấy câu cát tường, nếu đã là quẻ Thượng Thượng, vậy tất nhiên là chuyện tốt.
Nhưng nếu là quẻ Hạ Hạ, thì là nạn đổ máu, hoặc trong nhà có chuyện, tốt nhất nên đi xin bùa bình an, hoặc là mời người làm phép, ông ta sẽ đề cử cho họ một vài vị cao tăng.
Ân Tố Tố khẽ cười một tiếng, không đi xem người giải quẻ kia nữa, mà đi tìm Tần Tư Sương.
"Mẫu thân, chuyện người cầu mong có thuận lợi không?"
"Tất nhiên là thuận lợi".
Tần Tư Sương thập phần hài lòng nói.
Ân Tố Tố nắm tay Tần Tư Sương cùng đi, mẫu thân cầu mong điều gì trong lòng cô đương nhiên biết rõ, thật ra cho dù không cầu Kim Phật, với tài năng của ca ca cô cũng có thể một đường thăng tiến, cần gì phải dâng tiền hương Phật, có điều dâng rồi cũng an tâm hơn, xem như tích góp công đức đi.
Tiểu hòa thượng dẫn người Ân gia tới hương phòng phía hậu viện, bảo họ ngồi nghỉ ngơi một lát.
Kim Quang Tự vốn đã nổi tiếng, người đến dâng hương không ít, vì để thuận tiện cho hương khách, Kim Quang Tự bèn ngăn cách các hương phòng ra, chia thành các viện nhỏ, như vậy có thể thuận tiện tiếp đón các gia quyến tôn quý.
Ân gia không thể xem là tôn quý, chỉ xem là tân quý, có điều nếu đã đến rồi, cũng có thể phân cho họ một tiểu viện tử, cả đoàn người Ân gia nghỉ ngơi chắc là vẫn đủ.
"Mời thí chủ ở đây nghỉ ngơi một lát, trù phòng đã bắt đầu chuẩn bị đồ ăn chay".
Tiểu hòa thượng nói.
"Làm phiền tiểu sư phụ rồi".
Tần Tư Sương ôn hòa hữu lễ nói, Thanh Trúc tiễn tiểu hòa thượng ra ngoài.
Lúc Thanh Trúc quay lại, bên cạnh có thêm một tiểu nha hoàn ăn diện xinh đẹp chau chuốt.
"Tiểu thư, tam tiểu thư phủ Quốc công có lời mời".
Ân Tố Tố đứng dậy cười nói: "Vừa hay ta cũng muốn đi tìm cô ấy, mẫu thân, con đưa Tiểu Nha đi cùng, cơm trưa mới về".
"Ừm, đi đi, ta sai Thường An đi cùng con".
Tần Tư Sương chỉnh qua y phục cho Ân Tố Tố, dặn dò vài câu, lại bảo Thường An đi cùng bảo vệ, xong xuôi mới để cô ra ngoài.
Ân Tố Tố vừa ra khỏi viện tử đi chưa được mấy bước, đã nhìn thấy tam tiểu thư phủ Quốc công Trình Yên Nhiên, Triệu Niệm Chân của phủ Thượng thư,