(Nữ Phụ Văn) Cốt Truyện Đã Tan Vỡ

Chương 30


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thẩm Trạch Dương ra khỏi phòng, Thẩm Nhược Giai mới thở phào nhẹ nhõm ngồi xuống giường.


Khi biết Thẩm Trạch Dương có khả năng biết cô không phải là "Thẩm Nhược Giai" thì cô đã dự đoán ra nhiều khả năng.


Cho dù Thẩm Trạch Dương thông minh như thế nào thì cũng khó nghĩ tới việc linh hồn ở thân xác này đã thay đổi vậy nên việc cậu ta nghĩ cô  đa nhân cách là khả năng cao nhất.


Nhưng cậu ta lại nói một cách thẳng ra như vậy và nói mình sẽ giúp cô thì Thẩm Nhược Giai không nghĩ đến.


Cô đã chuẩn bị sẵn sàng ứng phó với mấy âm mưu của Thẩm Trạch Dương nhưng tên này lại đi theo một hướng khác.


Tên nhóc đó đang nghĩ gì?


Thẩm Nhược Giai gãi đầu khó hiểu.


----------------------


Lam Triết nằm trên giường, trên tay cầm điện thoại, cậu đang vui vẻ nhắn với một mỹ nữ đột nhiên nụ cười trên gương mặt cậu hơi cứng đờ lại.


Bởi vì một tin nhắn gửi đến.


Là Tề Nguyên.


Ôi chao, sao tên này tự dưng nhắn cho mình?


Tề Nguyên rất ít khi chủ động nhắn tin cho Lam Triết nên cậu mới lấy làm lạ.


Hẳn có chuyện gì quan trọng lắm.


Tề Nguyên : Lam Triết.


Lam Triết : ?


Tề Nguyên : Làm thế nào để theo đuổi một người?


Đây là lần đầu tiên cậu có tình cảm sâu đậm với một người như thế, Tề Nguyên không có kinh nghiệm theo đuổi, cậu sợ mình theo đuổi quá mức làm Thẩm Nhược Giai cảm thấy phiền chán, nhưng sợ mình lỏng ra, không chú ý đủ chặt chẽ thì Thẩm Nhược Giai bị người khác cướp đi. Vì vậy Tề Nguyên quyết định hỏi người có kinh nghiệm tình trường như Lam Triết.


Lam Triết ngây ra một lúc rồi ôm bụng cười, cậu có thể tưởng tượng ra được vẻ mặt không biểu tình của Tề Nguyên khi hỏi câu này.


Là hỏi về cách theo đuổi Nhược Giai.


Lam Triết cười đến mức cả người run rẩy nhưng cậu nhanh chóng trả lời lại.


Lam Triết : Cái này dễ nhưng trước hết cậu trả lời tôi một vấn đề đã :)))).


Tề Nguyên nhíu mày.


Tề Nguyên : Nói.


Cho dù cách màn hình thì Lam Triết có thể từ một chữ đơn giản đó nhìn ra được trên người Tề Nguyên tràn ra khí lạnh.


Lam Triết miệng cười toe toét.


Lam Triết khụ một tiếng để mình trông nghiêm túc hơn.


Bởi đây là lúc hỏi ra câu hỏi trong lòng cậu.


Lam Triết : Khi tôi thân với Nhược Giai, cậu mặc dù khó chịu nhưng không có hành động khác. Tới lúc An Vũ Phong xuất hiện, cậu mới có cảm giác bị uy hiếp, sợ An Vũ Phong có thể tiếp cận thành công Nhược Giai. Trong nháy mắt đó cậu có suy nghĩ đến việc tổn thương Nhược Giai, đúng chứ? Như là giam cầm cô ấy? Nhưng cậu đè nén lại và rồi chọn ra tay với An Vũ Phong.


Lam Triết không giỏi được như anh trai mình nhưng vì xuất thân của cậu mà từ nhỏ Lam Triết đã gặp rất nhiều loại người, rèn cho cậu ánh mắt nhìn người rất tốt, cậu nhạy bén với việc nhìn mặt đoán ý người khác.


Cuối cùng cậu hỏi.


Lam Triết : Cậu sẽ tổn thương tới Nhược Giai chứ?


Lam Triết coi Thẩm Nhược Giai là bạn, vì thế cậu không thể trơ mắt nhìn bạn mình bị tổn thương.


Mà ở bên kia, Tề Nguyên vẻ mặt thâm trầm, khó có thể nhìn được cậu đang nghĩ gì.


Lam Triết vốn tưởng vài phút sau mình mới nhận được câu trả lời từ Tề Nguyên hoặc là Tề Nguyên dứt khoát không trả lời.


Ngoài dự đoán của Lam Triết là vài giây sau,Tề Nguyên trả lời.


Tề Nguyên : Tôi sẽ không tổn thương tới Giai Giai.


Tề Nguyên tuyệt đối không làm hại đến Thẩm Nhược Giai. Xác thật như lời nói của Lam Triết, mỗi khi có người đến gần Thẩm Nhược Giai, trong lòng cậu sẽ dâng lên ghen tuông và tức giận, muốn đuổi đi kẻ đó rồi một mình chiếm lấy Thẩm Nhược Giai.


Nhưng mà Tề Nguyên coi ý nghĩ của Thẩm Nhược Giai quan trọng hơn cảm xúc của mình. Cậu tôn trọng cô và sẽ bảo vệ cô.


Cái gì mà bẻ gãy cánh chim của Thẩm Nhược Giai sau đó giam giữ cô ở bên người mình, Tề Nguyên mới nghĩ đã thấy kinh khủng. Cậu ước gì Thẩm Nhược Giai luôn vui vẻ, không chịu bất kì tổn thương gì.


Thật là, cậu sao có thể nỡ tổn thương cô ấy chứ.


Với cả Tề Nguyên biết nếu mình giam cô lại thì Thẩm Nhược Giai sẽ hận cậu. Đây là điều Tề Nguyên không muốn nhìn thấy.


Lam Triết nhìn câu trả lời của Tề Nguyên liền yên lòng. Cậu tin nhân phẩm của Tề Nguyên, cậu ta nói ra thì sẽ không nuốt lời.


Tề Nguyên hỏi lại lần nữa.


Tề Nguyên : Làm cách nào theo đuổi một người?


Lam Triết : =)))))


Lam Triết : Dễ mà, đây là cách của tôi.


Tề Nguyên nghiêm túc nhìn màn hình điện thoại, chờ tin nhắn của Lam Triết.


Lam Triết : Chỉ cần tôi biểu hiện có hứng thú với ai đó thì người đó sẽ chủ động

đến gần tôi.


Lam Triết : Thế nào, mị lực của tôi lớn không :)))


Sắc mặt Tề Nguyên đen lại.


Lam Triết không biết sợ gửi một gif con chó đang cười đắc ý.


Tề Nguyên nắm chặt điện thoại trong tay, gân xanh trên trán nhảy lên.


Cậu biết mình bị Lam Triết trêu chọc.


Lam Triết cười, dù sao thì Tề Nguyên cũng không thể cách màn hình mà đấm mình. Nên sợ cái gì?


Giây tiếp theo Lam Triết biết mình bị Tề Nguyên block.


Lam Triết chớp mắt nhìn dòng chữ "người này hiện không có trên Messenger"


Ôi chao?


Lam Triết vào nhóm ba người để nhắn với Tề Nguyên.


Lam Triết : @Tề Nguyên, đừng tức giận thế chứ :))) thôi, chỉ trách tôi đẹp trai, tốt bụng, nhiều tiền nên mới có mị lực lớn như thế.


Tề Nguyên : :)


[ Tề Nguyên đã xóa Lam Triết khỏi nhóm ]


Thẩm Nhược Giai : ?


Tề Nguyên : Không có gì đâu, cậu ta lại điên khùng thôi.


Thẩm Nhược Giai : À.



Lời tác giả :


• Ơ, không ai thích An Vũ Phong à :v Về sau An Vũ Phong mlem lắm :))))


• Thẩm Tinh thì để từ từ mới xuất hiện.


• Tôi cảm giác viết np rất khó, bởi trong tình yêu thì ai cũng chịu không được có thêm người thứ ba huống chi còn là vài người lận. Mấy ông kia còn có lòng chiếm hữu mạnh nữa, cảm thấy sẽ có hai kết quả :


1. Nữ chính bị phanh thây, có quả kết hệt như School days :)))


2. Mấy người kia tiêu diệt tình địch, cuối cùng ai sống thì ở bên nữ chính.


...Haha, thực ra tôi nghĩ kĩ cái kết rồi =)))))



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện