Ngày hôm sau, Mahiru vô cùng ngạc nhiên khi cả Sakuya và Chiaki đều không đi học...!Cậu đã gõ cửa nhà Chiaki, và đến lúc đó cô mới nhận ra mình đã ngủ quên cả một ngày...!Cô mời Mahiru và Kuro và trong nhà:
- Xin lỗi, Mahiru.
Tớ lỡ ngủ quên cả sáng luôn rồi!_ Chiaki cười cười...!Con hồ ly đen tuyền đã biến mất không một dấu vết...
- Lạ ghê, cả Sakuya cũng không đi học._ Mahiru thở dài...!Trong lúc đó Chiaki vẫn mải mê đùa nghịch với Kuro, nghe cậu nói vậy chỉ cười:
- Khéo cậu ấy cũng ngủ quên như tớ thôi!
Tiễn Mahiru đi, Chiaki thở phào và ngồi mân mê cái máy tính...
"Hệ thống, hôm qua là Tsubaki băng bó cho tôi sao?" Cô thầm hỏi Akira trong đầu...
"Phải!" Akira trả lời...
Về đến nhà, Kuro mới nói cho Mahiru biết phát hiện của mình:"Trong ngôi nhà ấy có mùi máu khá nồng!"
- Cái gì? Lẽ nào Chiaki bị thương?_ Mahiru giật mình hỏi lại...
- Đùng hỏi tôi.
Tôi chỉ biết vậy thôi!_ Kuro lại một lần nữa nằm ườn...!Mahiru đành thôi...!Mặc dù vẫn rất thắc mắc...
.............................................................................
Vài hôm sau, Sakuya vẫn không đi học...
Đương nhiên! Làm sao đi học khi biết là Mahiru đã nói dối mình chứ? Chiaki nhủ thầm...!Khi biết cậu bạn nhân vật chính có ý định đến thăm Sakuya, Chiaki nhanh nhẹn bám đuôi đi theo...!Cốt truyện đấy, có chết cũng phải xen vào...
Chiaki ôm theo Kuro, ngăn ngừa việc con mèo này ăn vụng bento mà Mahiru mang cho Sakuya...!Và như một thỏa thuận ngầm, không ai nhắc đến việc các Servamp...
Sau đó, Mahiru lại một lần nữa nhầm lẫn giữa thực tại và ký ức giả tạo do Sakuya tạo ra...
Trong lúc đang đau đầu đấu tranh, cậu không nhận ra Sakuya đã tiếp cận mình từ phía sau...
Cậu nhanh chóng hỏi Sakuya tại sao không đi học, và được đáp lại như sau:
- Tớ đã từng bảo dạo này ở quanh đây có nhiều ma cà rồng lắm, đúng không? Gần đây tớ thực sự đã bị một con tấn công!_ Sakuya thản nhiên kể lại...
- Ể?_ Mahiru đang vô cùng bất ngờ và bối rối...!Cuối cùng, Sakuya chốt hạ:
- Vậy nên...!phần nào trong câu chuyện này là xạo nà?_ Và thành công nhận được một đập của Mahiru...
- Biết ngay là cậu nói phét mà? Đây, bento này!_ Mahiru hậm hực đập bộp hộp cơm lên đầu Sakuya...!Sakuya đang mải đùa giỡn bỗng nhìn thấy Chiaki đang ôm con mèo đứng sau, cậu khựng người...!Chiaki lại tự động liên tưởng rằng cậu ta đang cảnh giác, nụ cười nhẹ nhàng trên môi lại càng trở nên ảm đạm...
Sakuya nhìn thấy nụ cười buồn bã của cô gái trước mặt, bỗng nhiên không biết phải nói gì...
Chiaki đặt con mèo nhỏ vào tay Mahiru rồi kéo Sakuya cách xa hai người kia một chút...
- Sakuya, cậu không cần phải lo...!Tớ sẽ không làm gì cậu đâu._ Thấy dáng vẻ bồn chồn của cậu bạn thân, Chiaki lại càng thêm sầu não...!Cô chỉ hỏi vậy để chắc chắn là cậu ta ổn...Sau đó, Chiaki nhanh chóng dắt Sakuya về với Mahiru..
- Kyaaaa!!!_ Tiếng hét vang lên khiến ba người giật mình.
Sakuya ngay lập tức lôi Mahiru vào một con hẻm, và Chiaki tự giác đi theo...
Hai người đi đến một ngõ cụt, và hoàn toàn không nhận ra sự hiện diện của Chiaki...
- Vậy nên, Mahiru...!Phần nào trong mối quan hệ của chúng ta là dối trá nào?_ Những sợi dây trói đã khóa kín cả Mahiru lẫn Kuro...!Còn Chiaki vẫn hoàn hảo không tổn hại một sợi tóc.
Không phải những sợi dây bỏ qua cô mà là cô đã tránh được toàn bộ chúng...!Một thanh kiếm phi về phía Kuro, suýt nữa thì cắm vào người chú mèo đen...
Sau đó là cốt truyện cứ thể diễn ra, dường như mọi người đều bỏ qua Chiaki sang một bên...!Cô cũng không có thời gian để thắc mắc nữa...!Bởi vì Sakuya sau một tràng giảng giải đã vung lên con dao ba lưỡi...
Nhưng một bóng người đã nhanh như cắt, chắn trước mặt cậu...
- Sakuya, mối quan hệ của chúng ta có phần nào là dối trá không?_ Chiaki, mang theo vết thương vừa hứng thay cho Mahiru, và vừa kịp dịch chuyển để tránh khỏi hai lưỡi kiếm từ ảo thuật gia Berukia...!Có điều, hai thanh kiếm ấy lại cắm vào Kuro đúng như nguyên tác...!Lúc này đang giữ lấy cánh tay cầm con dao của Sakuya, và mỉm cười nhẹ nhàng...
Từ khi nhìn thấy cô gái nhỏ bé chắn trước mặt Mahiru, Sakuya đã đình chỉ mọi hoạt động...
Cậu đã quên mất cô ấy...!Giờ thì...
- Nói cho tớ nghe đi, cậu có tin tớ không?_ Chiaki vẫn cứ bảo trì nụ