Có Thanh Long rồi, mọi người liền bắt tay vào việc tìm kiếm hai con rồng còn lại.
Bạn trẻ Thanh Long đã có một màn ra mắt đồng đội vô cùng đi vào lòng người khi nhảy tùm xuống sông bắt cá cho Kija, để rồi lạnh đến run lập cập.
Chiaki nhìn thấy cái hành động tốt bụng đến ngốc nghếch kia, không khỏi thở dài.
Cô thực sự thua rồi, cậu bạn từ bé của mình đã biến thành một anh chàng ngốc bạch ngọt rồi!
Yoon nhóm lửa nấu súp miso, và Thanh Long thì phơi quần áo, cuộn tròn người trong một mớ lông.
Nó chắc giống như là cái bờm nhỉ? Chịu, không biết mớ lông cậu ấy đội trên đầu là cái gì đâu.
Thanh Long đã được Yona tặng cho cái tên Shin-Ah, cậu rất mừng, rất vui và tâm sự với Ao về điều đó.
"Tsuki..."
Phải rồi, hình như cũng từng có ai đó gọi cậu bằng cái tên ấy...
Đó là, một cô bé với mái tóc rực vàng như thể đang phát sáng vậy...
Chiếc dây chuyền hình mặt trăng và sao đột ngột lóe lên ánh sáng mỏng manh, Thanh Long nắm chặt lấy nó...
...........................
Lục Long đang ở một bến cảng, với tính chất bay nhảy đến mức khiến người ta khó bắt được thì...
Mọi người quyết định sẽ men theo đường núi.
Về chuyện Thanh Long có tên mới thì tất cả mọi người đều háo hức gọi cậu là Shin-Ah, ngoại trừ...
- Tôi sẽ không gọi cậu ấy là Shin-Ah đâu, vĩnh viễn không bao giờ gọi đâu._ Cái tên mắt híp kia nghiêm túc nói như vậy.
- Sao ngươi lại dám từ chối cái tên của công chúa đặt cho Shin-Ah chứ, Yuki?_ Kija khó hiểu hỏi lại.
Anh thực sự nghe được ngữ khí đầy nghiêm túc của cái tên đó.
Đáp lại, Chiaki chỉ cong môi mỉm cười và từ chối trả lời.
Chỉ là, bắt đầu phát sinh ra một chuyện mới...
- Kija, huynh gọi ai là Yuki vậy?_ Yona khó hiểu hỏi Bạch Long của mình.
- Hể, mọi người không biết à? Chính là cái tên đang cười kia kìa? Lẽ nào không ai biết tên hắn sao?_ Vừa nói, Kija vừa ngạc nhiên chỉ tay vào tên con trai đội mũ trùm hết cả đầu kia.
Đến lúc này ba người kia mới ồ à công nhận việc đó.
Họ chỉ toàn gọi anh ta là "này" thôi...
Bạch Long bắt đầu hiểu hơn một chút những gì Yuki nói ngày hôm qua.
Không một ai muốn gọi tên...
Bởi vì, nghĩ đệ ấy là kẻ địch sao? Cho nên chẳng thèm để ý đến đệ ấy chút nào...
Trong lòng Kija, Yuki đã được thăng cấp từ kẻ địch thành "đệ" rồi!
Shin-Ah hoàn toàn không hiểu vì cái gì mà người thanh niên kia lại nhất quyết không chịu gọi tên mình.
Nhưng cậu cẩn thận nghĩ lại...
Khi ấy, trong hang động tăm tối kia, chàng trai đó đã nói Tsuki...
Là...!cậu sao?
.................................
Thành phố cảng nơi Lục Long đang ở...
Vì bộ dạng của Yona, Shin-Ah và Kija quá mức đáng nghi, cho nên những người vào trấn chỉ có Yuki, Hak và Yoon.
Và rồi, mọi người tách nhau ra ngay lập tức.
Yuki ỷ vào nguồn tài lực hùng hậu Akira cung cấp cho, cô mua một đống bột mỳ, thêm mấy loại hương liệu nữa.
Toàn là đồ ăn hết!
Cô vác cái bao đó về, sau đó giao cho Shin-Ah rồi lại tiếp tục chuồn đi chơi.
Đêm hôm ấy, tại con thuyền cướp biển, Jae-ha kéo đàn, sau đó lôi ra một cây kunai.
Nó là thứ mà cô nhóc ấy mười ba năm trước tặng cho anh.
Không biết bây giờ muội ấy thế nào rồi?
Ngày hôm sau, cả nhóm xuống phố vì cái tội Hak chẳng mua được đồ về.
Ờ, Yuki hiểu mà, hiểu thật mà!
Cô ngẩng đầu nhìn bầu trời trong xanh, lặng lẽ nheo mắt...
Đêm nay sẽ rất đẹp đấy!
Ngày tiếp theo, tất cả mọi người đều xuống phố, để lại Shin-Ah ở lại trông hàng.
Và Yuki cũng tình nguyện ở lại theo.
Cô thành thục ngồi xuống bên cạnh chàng trai tóc xanh, còn cực kỳ thản nhiên dựa người vào cậu ấy nữa.
Shin-ah có khó chịu không? Không! Mặc dù mọi người đều đã nói tên con trai này là kẻ địch, nhưng Ao lại thích cậu ta.
Hơn nữa, cậu cảm thấy người này vô cùng, vô cùng quen thuộc luôn!
................................
Ngày hôm sau, Yuki đi theo mọi người đến thuyền cướp biển.
Với sức mạnh quái vật của Hak, Kija và Shin-ah, ba người họ nhanh chóng được nhận.
Yoon là thiếu niên thiên tài làm được mọi thứ.
Chỉ còn lại...
- Còn ngươi thì làm được gì?_ Bà lão thuyền trưởng quay sang Yuki vẫn đang ngồi vắt vẻo trên thành thuyền.
- Chẳng làm được gì hết, ngoại trừ việc tại hạ biết một vài thông tin không nên biết