Cứ như vậy, Chiaki lại ngây ngốc ở băng hải tặc "Râu trắng" thêm được gần tuần nữa! Mọi thứ đã chín muồi rồi, chuẩn bị kế hoạch nào...
Bẫy đã giăng ra rồi, giờ thì đến lúc thu lưới thôi...
Vậy là trong vài ngày, đột ngột trên hòn đảo thuộc quyền bảo hộ của Râu Trắng bắt đầu chậm rãi xảy ra biến hóa.
Một vài kẻ đổ bộ lên đảo, bắt đầu mở ra hình thức "đồ sát"! Không ai có thể chặn lại được...
Đương nhiên, mấy tên đấy chỉ đánh người khác cho tàn phế, nửa sống nửa chết thôi! Phải lưu lại mạng cho mấy tên đó chạy về báo cáo với tổng bộ chứ!
Tiếp theo, các đội trưởng được phái đi, đương nhiên là không có ai thắng trận trở về được...
Cuối cùng, mồi lửa thực sự bùng lên khi một ngày nọ, Marco vác theo Ace thân mình đầy vết thương lớn nhỏ trở lại thuyền.
Nói cách khác, đối mặt với mấy kẻ trên đảo kia, hai người đã thua một cách thảm hại...
Hơn thế nữa, Ace còn đang trong tình thế thập tử nhất sinh...
Trong lúc mọi người còn đang ồn ào cấp cứu, đột ngột có một người tiến đến gần Ace...
Sau đó...!cưỡng hôn cậu ta...
Toàn bộ thuyền viên, ngay cả Bố Già cũng đơ người...
Đúng rồi đó, vì người đang hôn tên ngốc kia chính là nữ chính Chiaki của chúng ta...
Mà cô cũng không có hôn không đâu, đây là đang trị thương cho cậu ta đấy! Chính xác hơn là nhái lại thuật chuyển sinh...
Bởi vậy, tất cả mọi người đều ngạc nhiên khi nhìn thấy vết thương trên người Ace bỗng nhiên liền lại với tốc độ chóng mặt...
Sau khi Ace đã được trị thương, cô gái nhỏ bé lẳng lặng đứng lên và lướt qua mọi người.
Khi vượt qua Râu Trắng còn nói lại một câu:
- Gửi đến Ace lời xin lỗi của tôi nhé? Xin lỗi vì đã làm liên lụy đến anh ấy!
Nói rồi, Chiaki nhẹ nhàng nhảy xuống biển, bắt đầu bước đi từng bước trên mặt biển...
Phía sau lưng, toàn bộ thủy thủ trên thuyền đều tròn mắt nhìn theo thân ảnh đang bước đi chậm rãi trên mặt nước...
Cái này hình như không khoa học cho lắm?
Dù có ăn trái ác quỷ đi nữa thì cũng đâu thể đi lại trên mặt nước như thế này?
Người thường lại càng không thể...
Nếu thế thì...!cô gái đang bước đi đó, là gì?
......................................................................
Khi Ace tỉnh lại thì trời đã tối, anh vô cùng ngạc nhiên khi nhận ra mình hoàn toàn đã lành vết thương, mặc dù chỉ mới một thời gian ngắn...
Điều đầu tiên anh nghĩ tới là Chiaki đã trị thương cho anh.
Tuy nhiên, khi nghe Bố Già nói lại những lời của cô ấy, Ace tái mặt...
Anh thực sự đã quên mất ngày này của 8 năm trước, khi anh tự tay đẩy cô gái nhỏ ấy xuống biển...
Lời nguyền ấy vẫn còn đeo bám sao?
- Bố Già? Bố có biết Chiaki đi đâu không?
- Ta đâu có biết, con bé nói xong thì rời khỏi thuyền rồi!
Nhận được câu trả lời, Ace cau mày...
Anh nghĩ ngợi một thoáng rồi vội vàng xông tới hòn đảo kia, những người còn lại ngăn cản không được bèn dứt khoát đi theo...
Sau đó, ngay khi đặt chân lên đảo đã bị tình cảnh trên đó làm sững người...
Lấy một bóng dáng nhỏ bé làm trung tâm, tất cả nhà cửa cây cối hay cả con người đều hoàn toàn bị phá hủy trong bán kính 10 mét xung quanh chỗ cô đứng...
Chỉ còn lại ba kẻ đổ bộ, lúc này có thể nói là ba cái xác, mà cũng không thể nói là cái xác hoàn chỉnh nữa...
Bởi vì chúng cũng bị giày vò đến không còn hình người rồi...
Cô gái đứng đó, thân hình đầy máu và vết thương lớn nhỏ, với thanh kiếm lấp lánh máu dưới ánh trăng...
Mái tóc rực vàng khẽ bay theo gió, mùi cỏ non thơm mát lẫn với mùi máu tanh nồng...
- Chiaki!_ Ace cất lời, thân hình kia khẽ động...!Sau đó, Chiaki hơi quay đầu nhìn người