Tại sao, nee-chan yếu ớt như thế, sao anh cũng ra tay được?
- Đừng mà, anh ơi...!Đừng làm thế với cha, mẹ, nee-chan...
Anh luôn bảo em phải bảo vệ nee-chan, sao giờ anh lại giết chị ấy?
Sasuke ôm đầu la hét, Chiaki vội quay người ôm trọn cậu bé trong lòng...
- Itachi, dừng lại.
Đừng bắt Sasuke nhìn thấy những hình ảnh ấy...
Đến cô còn không chịu được, làm sao một cậu bé 9 tuổi chịu đựng được chứ...
- Tại sao, tại sao anh...
- Để ta xem khả năng của ta đến đâu._ Âm thanh băng lãnh cất lên, đôi mắt hạnh của Itachi xoáy thẳng vào hai đứa trẻ đang ôm nhau ngồi trên sàn...
Chiaki chỉ khụy gối, ngẩn người nhìn hai anh em tranh đấu...
Sasuke sau khi ăn một đấm của Itachi rất cuộc cũng biết sợ, cậu vội chạy ra phía cửa phòng...
- Đừng giết em...
Chưa chạy được bao nhiêu, Itachi đã lại lần nữa đứng trước Sasuke...
Thế nhưng cậu chưa kịp nói thì thì đã bị một bàn tay nhỏ bé kéo đi...
- Nee-chan...
- Sasuke, chạy trước đi, ở đây để nee-chan lo, được không?_ Chiaki quay đầu nở một nụ cười thật dịu dàng với Sasuke, sau đó đẩy cậu nhóc vào ngõ...
Đến khi nhìn thấy cậu nhóc đã chạy khỏi, cô mới đối mặt với Itachi...
- Nếu muốn xem khả năng của mình đến đâu, đấu với em một trận nhé?_ Cô cong môi mỉm cười đồng thời kích hoạt huyết kế giới hạn...
Đôi đồng tử đen thẫm của Itachi đột ngột co rụt...
- Đôi mắt đó...
Trong con mắt trong như mắt mèo kia, mỗi bên lại có một ký hiệu khác nhau...
Đôi mắt xanh trong ấy, nở rộ một bên là bông tuyết đầy mê hoặc...
Bên còn lại, là một bông tuyết liên kiều diễm...
Một bông tuyết băng giá, một một bông tuyết liên nở rộ trong hai con mắt xanh ngọc...
- Đến, nếu muốn hại Sasuke, xử lý em trước đã, Itachi!_ Chiaki nheo mắt, khẽ giơ tay...
Thanh katana tạo hình từ ánh trăng, bắt đầu hội tụ trong tay cô...
Itachi âm thầm ra quyết định, thẳng tay tấn công...
Giao chiến được mấy hiệp, anh có chút kinh hãi...
Cô nhóc này, vậy mà lại có thể đánh ngang với anh...
Chiaki cười nhàn nhạt, đột ngột buông thanh kiếm mình đang cầm trong tay...
Thanh kiếm trên tay Itachi, cứ như vậy mà đâm thẳng vào bụng cô nhóc kém mình cả một hai cái đầu...
- Sao đột nhiên...!em lại...
Lần đầu tiên Itachi run rẩy...
- Chẳng phải anh muốn kích thích Sasuke sao?_ Chiaki vẫn giữ nụ cười yếu ớt ấy, vươn tay và ôm choàng lấy người đang đâm mình...
Vốn dĩ, vốn dĩ anh cũng có ý định này, nhưng...
Chỉ là, anh không chắc liệu mình có đủ dũng cảm đâm thẳng vào cô ấy không...
Thế nhưng, tại sao cô ấy lại...
"Đinh! Độ hảo cảm tăng thêm 5%, tổng độ hảo cảm hiện tại là 76%"...
- Itachi, để em nói cho anh biết.
Em biết về anh còn nhiều hơn anh nghĩ đó...
- Em biết?_ Lần này, Itachi thực sự kinh hãi...
Trái lại, Chiaki chỉ mỉm cười, nhét cho anh cái gói bánh mình vẫn luôn ôm theo...
- Không sao, em tình nguyện mà.
Anh phải tự bảo vệ sức khỏe của mình đấy, nhớ phải ăn no mặc ấm biết chưa? Còn nữa, xin lỗi anh, Itachi! Cảm ơn vì đã đem em về đây...
Cánh tay cô run run, đặt lên mắt Itachi...
Truyền cho anh chakra trị thương...
Ít nhất cần phải triệt tiêu mầm mống gây họa từ trước đã...
Sau đó, hoàn toàn gục xuống...
"Tích, chỉ số sinh mạng ở mức báo động đỏ.
Khởi động chế độ chết lâm sàng!"
Cánh tay đặt hờ hững trên mắt Itachi chậm rãi trượt xuống...
Cô gái nhỏ bé, hoàn toàn dựa vào lòng anh...
Itachi cúi đầu, nhìn người trong lòng mình...
Cô bé ấy vẫn an tường như vậy, dường như còn có thể nhìn thấy nụ cười thấp thoáng gợn trên khóe môi...
Thế nhưng, đã không