Khâu chuẩn bị phục trang, chụp ảnh vậy mà cũng mất cả buổi sáng.
Hiểu Linh không những chụp chung với cả năm người các anh ấy mà còn có những kiểu chụp hai người và chụp riêng mình cô.
Huỳnh Khả cũng để Hiểu Linh thay hai bộ trang phục: bộ triều phục uy nghi lúc đầu và sau đó là bộ nhàn phục thoải mái, nhẹ nhàng hơn.
Thời gian đó, Hiểu Linh nhìn thấy Tĩnh Phương, Lý Dân và cả Hải Lý mang đồ đến cho bọn họ.
Cô cũng khá ngạc nhiên trước thái độ bình thản của các anh ấy khi Huỳnh Khả hết lần này tới lần khác tới gần cô.
Nhưng Hiểu Linh cũng không hề có chút phản cảm hay dè dặt với Huỳnh Khả ngay cả khi anh ấy cầm tay, vuốt tóc, chỉnh lại trang phục, động tác cho cô.
Chụp ảnh xong, bọn họ mời cả ekip hôm nay đi ăn một bữa để cảm ơn.
Tính ra cũng chia thành hai bàn.
Cô và năm anh ấy vừa vặn một bàn.
Lúc này Hiểu Linh mới tò mò hỏi:
- Hôm nay em thấy các anh rất lạ nha..
Huỳnh Khả như vậy nhưng mà không hề có ai đánh đổ dấm nha..
Vừa nói, cô vừa liếc nhìn một loạt bình dấm tinh Ngạo Đình, Du Nhiên và Thừa Minh.
Mặc Nghiên thì khá trầm mặc nên không tính.
Bác Minh lại là bạn của Huỳnh Khả rồi.
Thừa Minh khẽ nhún vai thừa nhận:
- Ban đầu anh cũng không dễ chịu gì với Huỳnh Khả.
Nhưng sau đó nhận ra bản chất anh ta rồi thì chẳng có gì phải ghen tuông cả.
Hiểu Linh ngẩn người không hiểu:
- Bản chất??
Du Nhiên khẽ cười:
- Huỳnh Khả là LGBT.
Em không nhận ra sao? Đối tượng của anh ta là nam thì tụi anh còn lo gì đào hoa của em chứ.
Hiểu Linh ồ lên một tiếng.
Cô quay sang Ngạo Đình hỏi:
- Ngay từ đầu anh đã biết chuyện này rồi?
Ngạo Đình gật đầu:
- Biết.
Đương nhiên biết chứ.
Bạn cấp 3 của Âu Dương Bác Minh tính ra đâu phải gia thế bình thường.
Thừa Minh không biết người này nhưng hẳn là biết Huỳnh Trấn – chủ tịch Tập đoàn Dầu Khí VN.
Huỳnh Khả là người gia tộc này.
Anh ta không phải mạch chính lại không phải thừa kế gia nghiệp nên hoàn toàn có thể sống theo cách mình muốn.
Hiểu Linh vỡ lẽ, cười cười:
- Thảo nào..
hôm nay không có bình dấm nào vỡ, thật tốt.
Ngạo Đình sủng nịch búng trán Hiểu Linh nói:
- Em đấy.
Bọn anh có ghen tuông cũng sẽ không ấu trĩ đến mức thể hiện ra mặt như vậy giữa nơi đông người, rất mất mặt có được không? Ăn xong, nghỉ một lát chúng ta đi thẳng ra sân bay GL.
Anh đã xin được chấp thuận bay rồi.
Máy bay cũng đã sẵn sàng.
Hiểu Linh ồ một tiếng rồi lo lắng hỏi:
- Anh xin dùng sân bay quân sự luôn cơ à? Nhưng anh đang che dấu tung tích, như vậy có lộ liễu lắm không?
Ngạo Đình lắc đầu:
- Anh không dùng danh nghĩa của mình để điều máy bay, là Ngạo Thần giúp anh.
Trung đội đặc biệt nên cũng có vài quyền hạn đặc biệt, trong đó có việc được điều động máy bay đậu tại sân bay quân sự.
Du Nhiên lúc này mới nhớ ra chuyện Hiểu Linh ở trung đội đặc biệt nên hỏi:
- Mà Hiểu Linh..
em vào trung đội đặc biệt từ bao giờ? Sao bọn anh không hề biết vậy?
Hiểu Linh nhún vai:
- Thì là hôm em giới thiệu Mặc