A.....không.....đừng.....a!!!!cô hét lên nhưng tại sao cô đã làm tất cả mọi thứ .........nhưng cô không thể nào thoát khỏi giấc mơ này, làm ơn đừng để tôi phải nhìn thấy nó nữa, làm ơn.........cô vừa nằm đó và bật khóc nức nở , hai hàng nước mắt thi nhau chảy xuống. Cô như vậy làm anh bỗng đau lòng, anh gọi cô
Băng nhi, tỉnh lại đi
Sau đó anh lay người cô dậy, lúc này cô mới mở mắt và........
Không.....anh đừng đến đây......tất cả các người cút hết đi..........
Cô nói bằng giọng run rẩy, anh nhìn ra trong mắt cô có sự sợ hãi, kinh hoàng và lạnh lẽo.....nhưng tại sao chứ? Anh nói
Em bình tĩnh lại đi
Không tất là tại anh......các người.....không....aaaa......
Nói xong cô thét lên và chạy ra khỏi phòng, anh chạy theo cô ra đến vườn sau của biệt thự, khi anh tìm thấy cô và chạy đến thì thấy trên người cô có rất nhiều vết thương lớn nhỏ. Anh nhíu mày nói:
Tôi là Dạ Diễm em tỉnh lại chưa?
Tôi biết anh là Dạ Diễm anh là con.......ác quỷ đó......Tôi sẽ không bao giờ tha thứ .......cho các người.......Tôi rất ghét anh, Dạ Diễm!!!
Em không được phép ghét tôi anh tức giận nói nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của cô bây giờ anh lại cảm thấy thương xót, sau đó anh dịu giọng lại và nói:
Em lại đây anh đưa em đi về, em cần nghỉ ngơi và băng bó vết thương
Không bao giờ tôi về cùng anh cũng như tôi sẽ thoát khỏi anh bằng mọi giá, tôi thề đấy
HÀN TUYẾT BĂNG! Anh gầm nhẹ sau đó bước đến gần cô và ôm chặt cô dù cô có vùng vậy cỡ nào anh cũng không bỏ, anh nói một câu thể hiện đầy sự chiếm hữu:
Em nghe cho rõ này, em là của tôi, em không có quyền được rời xa tôi
Không, tôi không phải của anh....... giọng cô yếu dần và cô ngất lịm đi trong vòng tay của anh. Anh ôm cô lên phòng và băng bó vết thương cho cô, sau khi làm xong tất cả anh ngồi lại ngắm nhìn cô và nói:
Em biết không lần đầu nhìn thấy em tôi đã thấy mình hơi thích em rồi,sau đó em dùng những biểu cảm và hành vi làm tôi say đắm, em như thiên thần vừa đến đã làm sáng cả địa ngục tăm tối này của tôi vậy mà hôm nay em nói em muốn rời xa tôi sao, em có biết lúc đó tôi đau đớn, chỉ muốn phá hủy đi tất cả mọi thứ nhưng tôi sẽ không bao giờ để em rời xa tôi đâu, nếu như em thật sự muốn dùng đôi cánh đó để bay đi tôi sẽ không ngại bẻ nó đâu, ngày mai tôi sẽ đưa em trở về nhà nhưng sẽ sớm thôi em sẽ trở về đây với danh nghĩa là Dạ phu nhân anh nói xong rồi nhẹ nhàng vuốt mái tóc đang rủ xuống khuôn mặt xinh đẹp của cô và ôn nhu đặt một nụ hôn lên trán cô sau đó cũng ôm cô ngủ.
Sáng hôm sau
Khi cô tỉnh lại thì đập vào mắt cô là khuôn mặt đẹp điên đảo chúng sinh của anh nhưng cô không chút cảm giác nào vì