*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit & Beta: Ami Cuteo“A a… Hoàng huynh… Không cần dùng sức như vậy…” Chu Mẫn run rẩy bám chặt chỗ lồi lõm trên cự thạch, hai mắt mờ mịt, nàng nhu nhược thở hổn hển. Cảm giác bị ép phải căng ra và xé rách rồi sau đó là cảm giác khó chịu khi bị lấp đầy khiến nàng nhíu mi. Thân thể mềm mại của nàng gần như muốn ngã xuống trên tảng đá lớn.
“Nhịn một chút đi! Hoàng muội, hãy vì ta mà cố gắng nuốt hết côn thịt, ta biết nghơi có thể làm được…” Nửa người trên cường tráng đè lên nàng, Lam Tí Ngọc ôn nhu căn snhej vành tai của nàng, bàn tay to ôm lấy eo nàng rồi thuận thế vỗ về hai nhũ thịt trước ngực nàng, hưởng thụ cảm giác bị đùa bỡm vú nàng, lòng bàn ray còn thỉnh thoảng ấn hai núm vú phấn hồng nộn kích thích chất lỏng trong hoa huyệt nàng róc rách chảy dọc theo đùi ra bên ngoài.
“Ân… Hoàng huynh… Ân…” Mắt to tràn đầy mông lung, Chu Mẫn bị hắn trêu chọ đến tận lực mở rộng đùi, tiểu huỵet nhiều nước làm hắn có thể bắn ra đẽ dàng. Hân yên tâm cười nhẹ một tiếng rồi rúm chặt nàng, hạ thân đâm về phía trước thật mạnh, cây côn thịt đáng sợ kia liền hoàn toàn xâm nhập vào trong tiểu huyệt đang run rẩy của nàng. Côn thịt đam vào rất sâu, thậm chí là đã đâm vào chỗ mềm mại sâu trong u huyệt nhưng vẫn còn muốn tiếp tục chọc vào sâu hơn nữa.
“A… Hoàng huynh… Thật căng…” Mạnh mẽ ma xát và cảm giác được cự vật an ủi trong nháy mắt đưa Chu Mãn lên cao trào. Khoái cảm vui sướng ập đến rào rạt làm nàng chịu không được mà kiều mị thét chói tai, toàn thân đều run rẩy.
“Bảo bối, mới chỉ có như vậy mà đã sung sướng thì sao có thể chịu được những chuyện tiếp theo?” Lam Tí Ngọc đè ở trên lưng nàng. Hắn xoay khuôn mặt nhỏ của nàng lại rồi thưởng thức vẻ ửng đỏ quyến rũ sau cao trào của nàng, côn thịt cứng rắn dưới háng đang tinh tế nếm thử cảm giác co rút trong tiểu huyệt. Hắn bắt đầu dùng sức va chạm, côn thịt dã man xỏ xuyên qua hoa huyệt kiều nộn. Hắn ra sức đâm chọc trong hoa huyệt mềm mại chặt hẹp, côn thịt to lớn nóng cháy không ngừng va chạm mỗi một điểm mẫn cảm trong nộn huyệt của nàng rồi cuối cùng còn dùng sức xâm nhập vào chỗ sâu trong, sau đó ngang ngược xoay tròn trong hoa huyệt.
“A a a… Hoàng huynh… Quá… Quá sâu… Đừng…” Chu Mẫn bị hắn đâm chọt đến liên tục rên rỉ dâm đãng. Khoái cảm cuồn cuộn không dứt khuếch tán từ bộ phận ma xát cuồng dã của hắn và nàng đến nỗi mỗi một tế bào ở chỗ sâu trong linh hồn nàng.
“Hoàng huynh… Quá thô, quá dài… Ân ân… Thật ngứa a…” Mông nhỏ của nàng hiện lên màu hồng phấn mê người, tiểu huyệt liên tục chảy dâm thủy trơn trượt thơm ngọt ra bên ngoài khiến hắn mỗ lần rời khỏi đều mang ra lượng lớn chất lỏng làm hạ thân của hắn và nàng đầm đìa nước. Tiếng thân thể va chạm nhau kết hợp với tiếng mật dịch ồ ạt chảy ra thành 1 bản nhạc hòa tấu.
“Thật dâm đãng…. Chảy nhiều nước như vậy mà cẫn vòn chặt đến muốn mạng. Cái miệng nhỏ bên trong gắt gao cắn ta không buông là vì muốn hút khô ta sao? Được thôi, cho ngươi hết, tất cả đều cho ngươi!” Hắn hưng phấn gầm nhẹ, phân thân như dã thú hung hăng đâm vào nên trong liên tục. Tiểu huyệt thủy nộn của thiếu nữ vốn nhỏ hẹp nên mỗi lần hắn ra vào đều vô cùng khó khăn đồng thời mang đến cho hắn càng nhiều kích thích.
Chu Mẫn bị hắn đâm chọc đến mức thân hình liên tụ xê dịch về phía trước. Cảm giác hạ thê đau đớn no trướng và ma xát vui thích đan xen lẫn nhau làm nàng như sắp muốn moi cục đá bên cạnh ra ngoài. Nộn mông bất lực nhếch lên cao tiếp nhận sự đâm chọc điên cuồng của hắn.
“Nha… Nhẹ một chút a, Hoàng huynh…. Cầu người… Chậm một chút… A… Muốn chết…” Vòng eo nàng run run căng thẳng. Cơn cao trào giống như mãi mãi sẽ không bao giờ dừng lại khiến nàng sắp hỏng mất. Từng giọt nước mắt lăn xuống gò má, “Từ bỏ… Không thở nổi… Chậm một chút… Cầu xin ngươi, Hoàng huynh…. Dừng một chút… Quá nhanh…”
Thật đáng sợ, côn thịt nóng cháy của hắn phát điên ở trong cơ thể nàng, nó đã liên tục bành trướng và xâm nhập dã ma vào bên trong giống như muốn phá hư nàng. Cây côn thịt thô to màu đỏ sậm kia đã dính đầy mật dịch của nàng, sự va chạm mãnh liệt khiến thân thể nàng cũng sắp tê mỏi.
“Nhanh sao? Không đủ, ta cảm thấy vẫn chưa đủ. Ta muốn nhanh thêm một chút để thao chết ngươi, làm chết ngươi!” Lam Tí Ngọc nở nụ cười dã man, bàn tay to vường kiện của hắn xoa bóp mông nàng làm vái mông trắng nõn biến thành đỏ bừng.
“Tiểu dâm huyệt quá gỏi. Bảo bối, nó mút ta thật sướng! Ân, thật muốn làm hư nó!” Hắn thoải mái rít gào và hưởng thụ cảm giác tiểu huyệt chật hẹp co rút, đồng thời còn liên tục kích thích kiện mông mạnh mẽ đâm chọc. Động tác dưới thân thô lỗ phóng đãng và không hề có một sự thương hại nào với Chu Mẫn.
“Thoải mái không, Hoàng muội? Ca ca làm người sướng hay không?! Sướng thì kêu lớn tiếng lên, ta thích nghe tiếng ngươi thét chói tai a!”
Hai tròng mắt của Chu Mẫn bị tình dục nhuộm thành ửng đỏ. Nàng phóng đãng rên rỉ liên tục, mê hoặc lòng người, “Hoàng huynh… Hoàng… Hoàng huynh… Thật là lợi hại… Ân a… A… Ta thật thoải mái… Hoàng huynh…” Nàng cảm thấy mình như một con thuyền nhỏ xóc nãy ở trong biển rộng sóng gió mãnh liệt, nàng lần lượt bị sóng lớn đẩy lên cao rồi ngay sau đó lại rớt xuống mạnh, thật kích thích, cả thân thể đều lâm vào khoái cảm cực
hạn.
“Sướng như vậy sao? Thật là một bé con dâm đãng! Xem ra là ta phải nhanh lên!” Lam Tí Ngọc ngậm cười. Hắn cuồng dã phóng túng bản thân làm côn thịt dưới háng càng đam càng nhanh, càng tiến càng sâu, đôi tay còn mò đến trước người nàng rồi kịch liệt xoa bóp hai luồng nhũ thịt.
“Hoàng muội, thích ta đâm chọc như vậy sao? Còn muốn sâu thêm một chút hay không? Nga, ngươi kẹp ta thật chặt!” Hắn đnhs một cái thâtg mạnh lên trên mông nhỏ của nàng, “Hoàng muội, thả lỏng, muốn bấm gãy ta sao?!” Cùng với lời nói hạ lưu lúc tình dục tắng vọt, hắn dùng sức túm lấy nhũ thịt đãy đà rung rung lên xuống kia rồi tà ninh đâm về phía trước thật sâu.
“A ——–” Hạ thể bị đâm sâu và cảm giác đau đớn trước ngực dẫm đến sự sung sướng điên cuồng khó có thể khống chế, tiểu huyệt bị tàn sát bừa bãi đến tê mỏi vô cùng bắt đầu dùng sức run rẩy. Cuối cùng, tiếng rên khóc của nàng bị sóng biển dục vọng hoàn toàn bao phủ.
“Không được… Hoàng huynh… Sắp tới rồi…” Thiếu nữ cảm thất trước mắt có từng mảnh hồng quang đan chéo nhau, hoa huyệt nóng cháy đột nhiên phun một lượng lớn chất lỏng ra ngoài, từng luồng bắn trên quy đầu hồng tím tỏa sáng của hắn. Ngoài việc run rẩy kịch liệt thì không biết tâm hồn của nàng đã bay tới phương nào.
Nhưng vẫn còn chưa kết thúc, nma nhân phía sau giống như con mãnh thú không biết thảo mãn. Hắn tiếp tục phóng túng và tàn sát bừa bão ở vách trong mẫn cảm của nàng. Bàn tay hắn còn không ngừng mạnh mẽ chụp phủi hai mảnh cánh mông của nàng khiến nó trở thành màu phấn hồng yêu diễm. “Hoàng muội, ta vẫn chưa thỏa mãn, ngươi lại dán nói không được, ai cho ngươi lá gan đó?! Hả?”
Nàng bởi vì cao trào mà liều mạng run rẩy và co rút lại, tiểu huyệt sao có thể chịu nổi côn thịt thô to của hắn. Cảm giác tê mỏi và sung sướng cực hạn thay phiên giẫm đaph lý trí của nàng, nàng không chịu nổi mà mở miệng thét chói tai: “Hoàng huynh… Không… Từ bỏ… Quá lớn…. A a..
Nóng quá nga… Thật nhanh…” nàng rơi nước mắt, tứ chi mảnh khảnh vì không chịu nổi đánh sâu mà dùng sức run run, mặt dịch trong suốt lại phóng đãng phun ra lần nữa.
“Lại phun? Hoàng muội của ta vẫn chưa thỏa mãn ta nên tiếp tục phun lần nữa là vì muốn dựa vào cái này tới giúp ta giải khát sao?” Hắn đột nhiên rút côn thịt ra, quanh côn thịt thô dài màu đỏ tím là kinh mạch bừng bừng phấn chấn, côn thịt dữ tợn bắt đầu vẩy mật dịch dính trên nó ra rồi rải lên trên cự thạch. “Hoàng muội, đừng tưởng rằng như vậy là kết thúc, hiện tại chỉ mới bắt đầu mà thô! Ai bảo ngươi không màng đếm sự an toàn của bản thân mà dám can đảm một mình chạy đến biên cảnh, ngươi có biết là sẽ có bao nhiêu nguy hiểm hay không? Đây là sự trừng phạt, ngươi phải chịu hết cho ta!”
Hắn làm lơ tiếng khóc thút thít cầu xin của nàng, Lam Tí Ngọc quay người nàng lại cởi ra tấm áo choàng trên người mình ra, sau đó lót ở dưới thân nàng để nàng chính diện nằm xuống.
Hắn dùng sức tách đôi chân dài non mịn của nàng ra rồi cuồng mãnh đè ép lên, sau đó lại tùy ý xuyên vào trong tiểu huyệt mẫn cảm lần thứ hai và đâm chọc, xoay tròn thật mạnh.
“Hoàng huynh, từ bỏ… Thật ngứa…” Hoa huyệt tê mỏi không chịu được nhưng cảm giavs sung sướng cũng đồng dạng đáng sợ kinh người, Chu Mẫn gắt gao túm áo choàng của Lam Tí Ngọc dưới thân, hoa huyệt khó khắn phun ra nuốt vào côn thịt của hắn. “Thật là khó chịu… Quá lớn… Sẽ chết…. Ta sẽ chết… Hoàng huynh, ta sai rồi… A…. Thả ta ra…” Nàng khóc thút thít và rên rỉ rách nát, nói không chừng là nàng thật sự sẽ chết, loại cảm giác vui sướng tử vong này…
“Muốn chết sao?! Tiểu bảo bối, trước khi ta kết thúc sự trừng phạt, ta không cho phép ngươi mất đi ý thức!” Lam Tí Ngọc rũ mắt cười khẽ, phân thân cứng rắn giômgs như thanh lợi kiếm thô lỗ thọc vào rút ra, thỉnh thoảng còn biến hóa tần suất đâm chọc và phương thức hung ác để đùa bỡn nàng. Mồ hôi đầm đìa chảy từ trên cơ bắp rắn chắc phập phồng xuống dưới. Tiếng thân thể va chạm nhau cộng thêm tiếng róc rách khi chất lỏng trong tiểu huyệt chảy ra tạo thành hình ảnh dâm mĩ thôi tình, mê hoặc lòng người.
Thiếu nữ vô lực rên nhẹ, nước mắt chảy xuôi. Nàng đã không rõ bản thân bị hắn mang lên thiên đường vui sướng bao nhiêu lần mà chỉ biết là bén nhọn cao trào và sự đâm chọc tàn ngược đã làm thân thể nàng sắp hỏng mất.