*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Edit & Beta: Ami Cuteo ><
Liễu Hạo Ngọc rút côn thịt hơi mềm ra, ngay sau đó, hỗn hợp dâm thủy trong suốt cùng với tinh dịch màu trắng trào ra từ trong tiểu huyệt khiến hai mảnh cánh hoa đã chịu đủ tra tấn càng thêm chật vật bất kham.
Chu Mẫn nửa ngày cũng chưa không phục hồi tinh thần lại, tiểu huyệt mẫn cảm không ngừng co rút lại, đường đi bên trong mềm mềm ngứa ngứa, hai vú ngứa đến khó chịu, cô không nhịn được nên duỗi tay xoa nắn.
“Ân! Thật ngứa… Ân…”
Liễu Hạo Ngọc cúi đầu thì thấy Chu Mẫn hai mắt mê mang, mặt như đào hoa, cánh môi anh đào hơi hơi hé mở, mơ hồ còn có thể thấy được đầu lưỡi phấn hồng bên trong, nhũ thịt tuyết trắng bị cô tự tay xoa nắn đến biến dạng, hạ thân lại là một mảnh hỗn độn trắng nõn, trước miệng huyệt toàn là bạch dịch, hoa môi sưng đỏ bởi vì vừa mới trải qua cao trào nên mấp máy lúc đóng lúc mở, chính giữa hai mảnh cánh hoa phấn hồng còn không ngừng tràn ra từng luồng tinh dịch trắng đục.
“Tiểu yêu tinh… Tiểu dâm oa…”
Côn thịt mới vừa mềm của Liễu Hạo Ngọc lại nhanh chóng thức tỉnh lần nữa, thậm chí còn thô to hơn cả vừa rồi. Hai tay Liễu Hạo Ngọc phủ lên bàn tay non mịn của cô rồi vuốt ve hai luồng miên nhũ, thỉnh thoảng, anh dùng ngón trỏ búng nhẹ đầu vú hoặc kéo kéo đầu vú.
Khoái cảm bén nhọn truyền đến từ đầu vú, Chu Mẫn càng thêm liều mạng vặn vẹo thân thể mềm mại, hai đùi thẳng tắp thon dài nhẵn mịn. Cô nhịn không được nên dùng đùi ngọc kẹp lấy và ma xát với chân anh, lông mao trên côn thịt thô tráng nhanh chóng trở nên ướt đẫm, hai mảnh cánh hoa non mềm giữa hai chân cọ qua lông mao mang đến cảm giác tê ngứa và kích thích khiến cho cô vặn vẹo lợi hại hơn…
Côn thịt to lớn của Liễu Hạo Ngọc lợi dụng lúc thân thể cô vặn vẹo nhẹ nhàng đâm chọc ra vào trong bộ phận sinh dục của cô, dục vọng khó có thể rút lui, củi đốt gặp gỡ phải liệt hỏa!
“Bạn học Giang, chúng ta làm thêm lần nữa đi! Em vẫn còn thích…” Anh mở miệng nói ra những lời này xong liền lại hung hăng đâm thẳng vào tiểu huyệt ướt đẫm…
“Không… Từ bỏ! Em không được… Từ bỏ, Liễu Hạo Ngọc… Anh nói chỉ làm một lần thôi mà?!” Chu Mẫn vốn còn đang cảm thụ dư vị sảng khoái do cao trào mang tới, sau khi nghe thấy lời Liễu Hạo Ngọc nói liền ngay lập tức mở to hai mắt, cô không ngừng đẩy đẩy thân thể anh.
Nhưng Liễu Hạo Ngọc lại đã bắt đầu dùng côn thịt dựng đứng mạnh mẽ thọc vào rút ra, bàn tay dùng sức túm lấy tuyết nhũ bởi vì thoải mái nên liên tục phập phồng, sau đó mạnh mẽ chà đạp đè ép và xoa nắn chúng nó biến hình thành sưng đỏ càng tô đậm thêm vẻ đầy đặn…
“Bạn học Giang, tiểu yêu tinh, tiểu huyệt quá chặt, nóng quá a…” Anh dựng thẳng kiện eo khoẻ mạnh rồi đột nhiên rút côn thịt ra. Tiểu huyệt run rẩy mãnh liệt, một dòng mật dịch ngọt nị không chịu khống chế điên cuồng tuôn ra ngoài làm hạ thân và đùi ngọc của cô thêm ướt đẫm, rất kiều diễm…
“A… Không… Đau quá… Không cần… Từ bỏ…”
Liễu Hạo Ngọc đang vô cùng hưởng thụ khoái cảm sung sướng nơi côn thịt nên sao có thể nghe được tiếng khóc kêu của Chu Mẫn, anh chỉ biết liên tục va chạm. Không ngừng thọc vào rút ra khiến pháo hoa trong đầu anh nở rộ.
“Bạn học Giang, anh thật sự yêu chết tiểu huyệt của em, thật thoải mái, thật thoải mái, làm chết em, em là yêu tinh! Rống…”
“Không, từ bỏ… Thật ngứa… Thật nóng… Từ bỏ, quá mệt… Liễu Hạo Ngọc, em sắp chết… Em sắp chết… Sắp bị anh làm sướng chết… Tha em đi… Từ bỏ…”
“Tiểu yêu tinh, cầu xin anh, cầu xin anh thì anh liền đồng ý…”
“Nói đi, bạn học Giang, lớn tiếng cầu xin anh a!” Liễu Hạo Ngọc thong thả ung dung dùng côn thịt to lớn chống lại miệng tiểu huyệt đang chảy nước rồi không ngừng ma xát với viên trân châu huyết hồng nằm chính giữa hai mảnh thịt mềm phấn nộn đằng trước, ngón tay cũng liên tục khiêu khích và xoay tròn xoa nắn hai vú đẫy đà…
Chu Mãn đột nhiên có cơ hội thở dốc, cô há mồm to thở hổn hển, giọng điệu đứt quãng, “Ưm… Cầu xin anh! Xin anh đó! Từ bỏ… Đừng… Dừng lại, em sắp chết…”
“Được được được, tôi thỏa mãn em, sẽ không dừng lại! Hôm nay, tôi sẽ làm chết em…” Liễu Hạo
Ngọc cố ý xuyên tạc lời Chu Mẫn nói, anh nâng eo, côn thịt để ở trước miệng huyệt nhỏ xinh cuồng mãnh đâm mạnh một cái, toàn bộ cự vật to lớn hung hãn ngay lập tức chen vào trong tiểu huyệt…
“A!…”
Liễu Hạo Ngọc thoải mái thở dài một tiếng, còn Chu Mẫn thì bởi vì bị hung hăng va chạm nên hét to, hai mắt cô trắng dã, hai chân run rẩu vô ý thức!
“Không! Không cần!… A… Sắp chết… Đủ rồi, không thể vào sâu hơn nữa… A…”
Chu Mẫn khó chịu, cô sợ hãi vặn vẹo eo thon, cự bổng nhét ở trong tiểu huyệt càng thêm cứng rắn giống như cái bàn ủi!
Liễu Hạo Ngọc lớn tiếng rít gào rồi bắt đầu vận động dã man. Anh thô lỗ vặn bung ra mông nhỏ phấn nộn của cô, mười ngón tay chen giữa mông thịt trơn mềm để côn thịt có thể xâm nhập sâu hơn…
“Bạn học Giang, em thật giỏi, dâm huyệt của em cực kỳ giỏi, thật muốn làm hư tiểu huyệt của em! Phun nhiều một chút, bạn học Giang, tuôn thêm nhiều dâm thủy ngọt ngào ra chút, tôi muốn cho em bắn đến chết!”
Liễu Hạo Ngọc hung hăng ôm chặt thân thể sớm đã xụi lơ của Chu Mẫn. Côn thịt thô to làm người ta sợ hãi đâm vào sâu hơn và va chạm thật mạnh với nhụy hoa vô cùng kiều nộn ở chỗ sâu trong. Anh cắm sâu đến mức Chu Mẫn đá loạn chân nhỏ, còn phần thịt non ở chỗ sâu trong bị mở rộng quá nên đã gần hỏng mất. Chu Mẫn càng thêm nhịn không được mà khóc thút thít xin tha.
“A… Cầu xin anh… Tha em đi… Em sẽ chết… Sẽ bị anh giết chết… Ân, ân… Thật mệt, tê mỏi không chịu được… Ân ân a, cầu xin anh…” Chu Mẫn rên rỉ rách nát, eo thon vặn vẹo liên tục, tiểu huyệt không ngừng tiết ra dâm thủy làm ướt đẫm hạ thân của cả anh và cô.
Hạ thân hai người kề sát nhau, tách ra rồi lại kề sát! Âm thanh “Tư tư” quanh quẩn ở trong phòng có vẻ vô cùng dâm đãng! Xương mu va chạm lẫn nhau, khoái cảm che trời lấp đất mà đến bao phủ lấy hai người đang tham hoan!
“Huhu! Không được! Tha cho em đi! Ưm… Thật mệt… Sắp chết… Hỏng rồi… Hỏng rồi… A…”
“A…” Dâm thủy ngọt nị bất chợt trào ra điên cuồng, muốn ngăn cũng không ngăn được, ánh sáng hồng đẹp đẽ lại lần nữa nổ mạnh sáng lạn ở trong mắt Chu Mẫn. Toàn thân Chu Mẫn co rút, cô nhắm lại hai mắt, run rẩy tùy ý đển bản thân bay lên thiên đường vui thích đi…
Tiểu huyệt trong lúc cao trào cắn chặt lấy côn thịt của Liễu Hạo Ngọc và không ngừng liếm mút đè ép nó. Liễu Hạo Ngọc bởi vì sung sướng nên tăng nhanh tốc độ ra vào! Mạnh và ác hơn!
“Thật chặt! Tiểu dâm oa! Có phải là em muốn cắn đứt tôi hay không?! A… Thật thoải mái… Rống… Thật thoải mái… Làm chết em… Cắm chết em… A…”
Liễu Hạo Ngọc nảy sinh ác độc mạnh mẽ thọc vào rút ra, côn thịt vừa mới mới phát tiết qua một lần hình như thập phần hưởng thụ, anh cũng không vội vã phát tiết. Tiểu huyệt trong khi co rút mẫn cảm dị thường thì làm sao chịu được Liễu Hạo Ngọc năm lần bảy lượt thô lỗ thọc vào rút ra!
“A! Từ bỏ! Thật nhột! Huhu… Từ bỏ!…”
Khoái cảm nhiều đến mức khó có thể thừa nhận, cô khóc kêu, lắc lắc đầu, mái tóc đen nhánh rối tung ở trên thân hình tuyết trắng, vũ mị và quyến rũ, dụ hoặc Liễu Hạo Ngọc hoàn toàn mất đi bình tĩnh, cũng không rảnh thương tiếc cô.
“Thật chặt! Tiểu yêu tinh! Có phải muốn ép sạch tôi mới bằng lòng hay không?!! Có phải muốn tôi cắm nát tiểu huyệt của em không?!! Nga!…”