Âu Phong xin hoàng huynh Âu Dương Nam chiếu chỉ lập Vương phi. Người đó không ai khác chính là Tuyết Băng. Thái giám lần đầu tiên, cầm chiếu chỉ của vua đến kỹ viện để tuyên chỉ. Đều kinh ngạc hơn không ai ra quì tiếp chỉ.Âu Phong ra lệnh cho thái giám đọc chiếu chỉ.- Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết. Nay sắc phong dân nữ Tuyết Băng làm Vương phi của Vương gia Âu Phong.. Hôn lễ cử hành vào ba ngày sau. Khâm thử.Thái giám vừa đọc xong thì Âu Phong đã cầm chiếu chỉ đi lên lầu của Thanh Hương viện. Mọi người đang ồn ào lập tức giải tán.Âu Phong vui vẻ đi lên lầu ba. Mở cửa phòng đi vào. Một cô nương bạch y đang ngủ say.- Nàng sắp là của ta rồi.Âu Phong cởi áo bào ngoài leo lên nằm cạnh nàng. Một tay nhẹ đỡ đầu nàng lên trên cánh tay của mình. Dựa sát vào nàng. Cả người nàng đều thơm mùi hoa hồng. Anh muốn say mê. Âu Phong thì thầm bên tai của nàng:- Ta nhớ nàng.Tuyết Băng cảm thấy ấm áp liền rút vào trong người của anh.Tất cả công lao đều nhờ vào Thiên Tuyết. Cô cùng Tuyết Băng uống rượu. Hai người đều say ngất. Lang Vương xuất hiện bế Thiên Tuyết bay đi. Để lại nàng ngoan ngoan nằm trong lòng của anh.Sáng sớm, anh đã vội vàng vào cung để lấy chiếu chỉ. Nhanh chóng cưới nàng về phủ. Buộc chặt nàng lại.Tuyết Băng cảm thấy một hơi ấm quen thuộc. Liên tục cọ vào. Từ nhỏ, cô luôn có cảm giác không an toàn. Cô muốn được sưởi ấm. Vì cô thấy lạnh. Lạnh từ trong trái tim. Lạnh đến nổi có thể đông cứng bất cứ loại cảm xúc mang đến sự nguy hiểm tiềm ẩn. Nàng khẽ nói:- Lạnh..Anh thầm thì bên tai Tuyết Băng:- Có ta ở đây!Tuyết Băng lập tức phát hiện đây không phải mơ liền tỉnh táo:- Tại sao ngươi lại ở trên giường của ta? Ta đã bảo ngươi cút rồi mà. Người không nghe thấy sao?Âu Phong mặt dày đưa tờ chiếu chỉ ra:- Nàng sắp là Vương phi của ta rồi.Tuyết Băng hất mặt nói:- Ngươi cứ ở đó mà nằm mơ đi.Tuyết Băng bước xuống giường nhưng bên hông đã bị ôm lấy.- Nàng không muốn làm Vương phi của ta sao?Tuyết Băng không quay đầu lại:- Ta có nói muốn sao?Anh ủ rũ nói:- Nhưng ta muốn.Tuyết Băng muốn phát điên. Cô nói:- Ta mặc kệ ngươi đừng có xuất hiện trước mắt làm phiền ta. Không ta sẽ giết người ngay lập tức.Âu Phong bất chấp:- Vậy nàng giết ta bây giờ đi.Tuyết Băng giận dữ nói:- Người đừng nghĩ ngươi là Vương gia ta không dám giết ngươi.Âu Phong đường cùng nói:- Nàng nói đi vì sao tiếp cận ta. Rồi ta sẽ đi.Tuyết Băng không đi vòng vòng mà nói thẳng trực tiếp:- Ta muốn chiếc vòng Ngọc thạch trên người của ngươi.Âu Phong lấy tay sờ lên trước ngực:-