(có H nhẹ)Nếu là một người khác thì anh sẽ nghĩ họ đến câu dẫn anh rồi. Nhưng riêng nàng anh lại không nghĩ như thế. Nàng bề ngoài rất giản dị. Gương mặt bình thường không có chút khác lạ nào.Tuyết Băng nếu như biết suy nghĩ trong lòng Âu Phong sẽ khóc hét lên:- Tôi đang muốn quyến rũ anh đó.Cô muốn quyến rũ anh ta nhưng chẳng biết phải làm như thế nào? Phải bắt đầu từ đâu. Bởi vì đang suy nghĩ nên cô không để ý đến bước chân của mình vướng phải một cái ghế mà cô hay đặt để leo lên lau bụi trên cao. Tuyết Băng nghĩ mất cả ngày chuẩn bị đều công cóc rồi. Cô sắp đo người lên nền gạch cứng. Không như cô nghĩ. Một vòng tay ôm lấy cô. Cả người cô gần như nằm trọn trong vòng tay ấm áp đó. Lần đầu, cô bị một nam nhân ôm nha. Mà nam nhân này lại rất tuấn tú nữa. Trái tim cô đập rộn ràng. Cô cố gắng giữ bình tĩnh:- Mi đang làm nhiệm vụ. Mi đang làm nhiệm vụ.Âu Phong thấy Tuyết Băng sắp ngã chỉ muốn đỡ lấy nàng. Nhưng khi chạm vào nàng. Cả cơ thể nhỏ nhắn dựa vào người của anh. Hương thơm khiến anh say đắm chưa kể da thịt gần da thịt. Anh có thể cảm nhận làn da nàng qua xiêm y mỏng manh này. Anh không muốn buông tay. Muốn ôm lấy nàng. Cảm nhận nhịp đập của trái tim mình. Lần đầu, có một cô nương khiến anh muốn lại gần. Rồi lại muốn gần thêm. Hai má nàng hơi hồng. Rất khải ái. Đôi môi đỏ hồng căng bóng như được bôi mỡ. Anh nuốt nước bọt. Anh muốn hôn lên đó. Muốn cắn, gặm và giày xéo nó.Âu Phong không biết bản thân mình đã chìm đắm trong suy nghĩ đó đến mức cúi đầu xuống sát mặt nàng. Hôn lên đôi môi đó. Càng làm anh ngạc nhiên hơn. Khi nó cũng thơm như người của nàng và mềm mại. Anh như khám phá một điều thú vị và hôn sâu hơn. Từ nhẹ nhàng rồi đến sâu hơn nữa. Mạnh bạo và bất chấp. Không ngừng đòi hỏi mật ngọt quyến rũ này. Cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì nụ hôn đầu đã đang diễn ra. Cô nghĩ phải thoát ra và ngăn nó lại nhưng anh ta quá điêu luyện. Anh ta liên tục tiến tới. Cô gần như chỉ biết đón nhận nụ hôn ấy đến không biết phải thở. Gương mặt càng thêm hồng đỏ. Lý trí như ngừng hoạt động vài nhịp. Đầu óc cô quay cuồng.Anh không dừng lại đó, tay bắt đầu thoát xiêm y của nàng bế nàng lên giường nhỏ trong thư phòng. Bàn tay di chuyển đốt lên dục vọng non nớt của Tuyết Băng. Cô cảm nhận cả cơ thể như không thuộc về mình nữa. Nó ngứa ngáy