Thiên Tuyết cảm thấy cách nói chuyện của cô nương này quen quen. Dùng từ ngữ rất kỳ lạ. Nhưng cô lại có cảm giác thân thiết. Ma Thiên Tuyết hiếm khi tốt bụng nói:- Được. Nhưng cô phải làm việc. Ở đây không có nuôi người ăn không ở không. Cô biết làm gì?Tuyết Băng lại thành thật trả lời:- Ta biết giết người.Thiên Tuyết cười khinh miệt:- Với võ công của cô thì không biết bị giết lúc nào mà đòi giết người.Tuyết Băng lần đầu tiên bị sỉ nhục liền ngước mặt lên nhìn Ma Thiên Tuyết. Nhìn không chớp mắt.Ma Thiên Tuyết nhìn xuống cô nương vẫn còn ôm lấy chân của cô:- Ngươi nhìn cái gì?- Tỷ TỷTuyết Băng đổi ôm chân thành ôm lấy cả người Thiên Tuyết. Ma Thiên Tuyết cũng vô cùng bất ngờ nói:- Ngươi gọi ta là gì?Tuyết Băng vui vẻ cười:- Tỷ tỷ, ta nhớ người quá.Thiên Tuyết lạnh lùng nói:- Bỏ cái tay ra nếu không muốn khỏi dùng đến nó nữa.Tuyết Băng nhớ tới mình đang ở cổ đại, tỷ tỷ của cô làm sao có thể ở đây chứ. Liền buông hai cánh tay gầy đang ôm lấy Thiên Tuyết ra. Tuyết Băng buồn bã nói:- Ta nhận nhầm người.Thiên Tuyết nghi ngờ hỏi:- Ta thật giống tỷ tỷ của ngươi sao?Ma Thiên Tuyết cũng muốn biết đến người được gọi là tỷ tỷ đó.Tuyết Băng nói:- Không phải giống mà rất giống.Thiên Tuyết nghĩ:- Nuôi thêm một người gầy ốm như vật chắc không tốn bao nhiêu.Tuyết Băng nhờ vậy mà may mắn được vào ở Thanh Hương Viện.Ở đây, ngày ngày cô được tiếp xúc với đủ loại chiêu trò nhằm câu dẫn nam nhân.Uyển Uyển thường chọc ghẹo cô:- Muốn học để câu dẫn nam nhân nào thế?Tuyết Băng đỏ mặt nhớ đến kỹ thuật của Âu Phong. Phải nói là rất rất tốt. Nữ nhân ở đây có tư tưởng còn phóng khoáng hơn cả hiện đại.Dù đã ở đây mấy tháng, Tuyết Băng vẫn ghét nhất trang phục ở cổ đại vừa phức tạp lại quá dài lê thê. Mặc rất tốn thời gian. Không chỉ vậy, nó khiến cô nóng kinh khủng.Ở Thanh Hương viện, cô tha hồ thoải mái mặt mát mẻ. Đến cả những cô nương ở đây khi tiếp xúc nhiều với Tuyết Băng vẫn không thể nào chấp nhận được sự phóng khoáng quá mức đến gần như không mặc đồ của cô. Tay áo được cắt ngắn. Quần cũng được cắt ngắn. Rồi tà áo bị cắt cụt nữa.Thiên Tuyết lại thích sự cởi mở của Tuyết Băng. Hai người thường xuyên trò chuyện với nhau. Không phải những câu chuyện các cô nương trong khuê phòng thường nói. Mà là những cách giết người ghê rợn và máu me. Khiến các cô nương ở đây mỗi khi thấy Thiên Tuyết và Tuyết Băng tụ tập lại liền lẫn trốn sợ ăn không tiêu những chuyện họ sắp nói tới.Từ khi tiếp xúc với Tuyết Băng thì một người