: Liên Hoa Tiên Tử
Du Hương ước lượng thời gian đã hơi muộn bèn lấy cớ say rượu giả vờ loạng choạng đứng dậy cáo từ mọi người rời bàn tiệc.
Đám bổ khoái lúc này rượu cũng đã ngà ngà nên chẳng còn để ý đến ai nữa.
Lãnh Huyết cùng Lâu chủ Thi Hùng vẫn rót rượu mời nhau liên tục không ngừng nghỉ.
Vô Tình ngồi bên cạnh cũng phụ họa theo không kém.
Cả ba chỉ ngước lên chào Du Hương khi nàng cất bước ra khỏi phòng.
Vô Tình còn gọi với theo:
- Du bổ khoái đi cẩn thận nhé!
- Yên tâm! Ta tự đi về được.
Du Hương quay lại trả lời.
Bước ra khỏi Túy Nguyệt Lâu nhìn đường phố nhộn nhịp dòng người đi lại.
Du bổ khoái hít sâu một hơi cho tỉnh lại mùi rượu nồng nặc ám vào người.
Nàng nhấc chân hòa vào dòng người tấp nập đi về hướng phủ Lục Phiến Môn.
Đêm nay lại đúng là ngày rẳm mùng một.
Các thiếu niên nam nữ xúng xính trang phục mới tíu tít đi dạo phố phường.
Ánh trăng tròn đẹp đẽ treo trên cao làm tôn thêm cảnh sắc mọi vật một màu trắng sáng hư vô mịt mờ đầy thơ mộng.
- Thật là đẹp! Du Hương bật thốt lên tự đáy lòng.
Đối mặt với cảnh vật đường phố cổ đại hương sắc trang trí như vậy Du Hương không khỏi cảm thán.
- Mau mau lên! Không tranh thủ đến sớm khéo không có chỗ mà đứng nữa bây giờ.
- Từ từ! Ta đã cố gắng hết sức rồi.
Cũng tại nhà ngươi bắt ta ăn no căng một đống bánh hấp thịt đến bây giờ đi lại vẫn còn khó đây nè!
Phút chốc hai giọng nói gần đó vang lên làm cho Du Hương bừng tỉnh kéo lại thực tại.
Mắt thấy hai thanh niên một béo một gầy đang sóng vai bước vội trên đường nàng bèn ôm quyền chào hỏi:
- Nhị vị huynh đài xin dừng bước.
Hai thanh niên đang nóng lòng bèn giục giã:
- Vị huynh này hai ta đang gấp có việc gì mau nói nhanh lên!
- Xin hỏi hai vị là đang vội đi đâu? Ta để ý thấy đêm nay nam thanh nữ tú kéo nhau ùn ùn đổ về hướng tây như chẩy hội là có việc gì vậy? Du Hương cất tiếng.
Thanh niên gầy hơn bèn đáp lời:
- Chắc huynh đây ở nơi xa đến không biết.
Đêm mùng một nào Mao Sơn thư viện Liên Hoa tiểu thư cũng đều giảng đạo cho mọi người ở bờ hồ Vọng Thủy.
Giới võ lâm ai cũng đều xưng nàng là tiên tử.
Nói thế đủ biết dung mạo của nàng ấy xuất chúng như thế nào rồi.
Mọi người đổ về nơi ấy rất đông không nhanh chân chả có chỗ mà đứng.
Thôi bọn ta đi đây!
Nhìn theo bóng hai thanh niên một béo một gầy dìu nhau hối hả chạy làm tâm tính Du Hương cảm thấy tò mò:
- Tiên tử ư?
- Không biết nàng ta có bộ dáng như thế nào? Băng thanh ngọc khiết như Tiểu Long Nữ hay mị hoặc chúng sinh như Đông Phương Bất Bại? Hoặc thông minh sắc sảo như Vương Ngữ Yên? Chả phải gặp mặt là sẽ có đáp án hay sao? Du Hương thầm nghĩ.
Bất giác đôi chân của nàng cũng hòa theo dòng người trong đêm trăng mờ ảo đi hướng hồ Vọng Thủy.
Đèn đuốc từ các cửa hàng bên đường sáng trưng hòa vào ánh trăng giao thoa với nhau thắp bừng lên quang cảnh phố phường nhộn nhịp.
Phút chốc, Du bổ khoái đã đi đến gần bờ hồ.
Vì nàng đang hóa trang thành một thanh niên cao gầy có khuôn mặt lãnh khốc với vết dao sẹo chạy dài qua một bên mắt nên người xung quanh đều giữ khoảng cách với Du Hương.
- Mau nhìn kìa! Đứng trên Vọng Nguyệt Lầu đúng là Liên Hoa tiểu thư! Dân chúng xung quanh bàn tán ầm lên.
Du Hương ngước mắt lên.
Phía trước nàng là một cô gái tuổi còn khá trẻ chắc chỉ vào đôi mươi.
Nàng ta xuyên một thân y phục tố bạch tôn lên vẻ thanh khiết, sạch sẽ.
Cộng thêm mái tóc màu đen xõa dài đến gót chân óng ả mượt mà bay theo làn gió càng tăng thêm vẻ đẹp xuất chúng của nàng.
- Quả nhiên không hổ danh là tiên tử.
Du Hương cảm thán.
Nếu để chân diện mục của Du bổ khoái mà so với Liên Hoa tiên tử này thì không biết ai hơn ai kém.
Về khí chất thì mỗi người mang một vẻ khác nhau.
Về tướng mạo thì Du Hương có phần nhỉnh hơn nàng ta mấy phần.
Dù sao thân có hệ thống hỗ trợ tẩy tủy dục cốt hơn nữa còn phục "Hắc Long chân nguyên" thì bảo sao không hơn cho được.
Lúc này Liên Hoa tiên tử đang giảng giải đạo cho mọi người nghe.
Giọng nói của nàng ta như có nội lực rót vào tai từng người rành mạch từng chữ từng câu.
Nàng ta đứng ở trên Vọng Nguyệt Lâu như là một vị tiên nữ bầu trời cao cao tại thượng đang giảng đạo xuống phàm tục chốn nhân gian.
Xung quanh, tuổi trẻ tuấn ngạn đều lẩm nhẩm trong miệng:
- Được nghe Liên Hoa tiên tử giảng đạo quả thật bằng mấy năm đọc sách! Dáng vẻ người nào người nấy như si như say.
Nhìn một đám tuổi trẻ nam thanh niên si mê như