Lúc này, bên ngoài Thiết Thủ cùng Truy Mệnh và Tiểu Long Nữ đi kèm Lý Mạc Sầu đều bước vào.
Tất cả cúi đầu:
- Tham kiến Gia Cát Tiên Sinh!
Gia Cát lão nhân mời mọi người ngồi xuống.
Sau đó ngài phân phó tứ kiếm đồng mang trà nóng đem đến phục vụ từng người.
Tứ kiếm bao gồm: kim kiếm, ngân kiếm, thiết kiếm và đồng kiếm.
Cả bốn người trước đều là cô nhi may được Gia Cát nhận về nuôi nấng.
Vô Tình đại sư huynh tứ đại danh bổ là người đích thân được Gia Cát lão nhân chỉ định dạy võ công cho tứ kiếm.
Có thể nói bốn người coi Vô Tình như sư phụ còn Gia Cát Tiên Sinh như thân phụ của mình.
Vô Tình tường thuật lại cho Gia Cát nghe chuyện đụng độ bạch quỷ vào đêm qua và tình trạng bệnh tật của công tử nhà Cao thái úy.
Gia Cát vuốt râu trầm ngâm:
- Xem ra ta phải đích thân đi một chuyến đến phủ thái úy mới có thể xem xét có cách cứu vãn được con trai lão ta hay không.
Bọn quỷ quái sau vụ ở Chu Gia Trang không ngờ lần này lại dám lộng hành ngay tại Kinh thành.
Thế là tất cả đều theo chân Gia Cát Tiên Sinh đi đến phủ Cao Thái Úy.
Vừa ra ngoài cổng họ đã bắt gặp một đoàn người của Trường Hạo Tông đến.
Dẫn đầu là Lỗ Bân trưởng lão của tông.
Sau lưng lão là Tư Đồ Kiều cùng một thanh niên khoảng chừng ngoài hai mươi.
Hắn có mũi ưng, mắt to thân hình cao lớn vạm vỡ.
Không giận tự uy làm lệnh người nể sợ.
Tiếp đó là một đám đệ tử Trường Hạo Tông khoảng trên dưới mười người.
Nhìn mặt mũi ai cũng hầm hè căm tức hướng thẳng về phía Du Băng.
Nàng lúc này cũng đoán được Tư Đồ Kiều dẫn anh trai và trưởng lão trong môn đến để báo thù mối nhục bại trận lần trước.
Gia Cát Tiên Sinh vén rèm bước xuống kiệu cất tiếng dõng dạc:
- Lỗ trưởng lão lâu không gặp.
Hôm nay ngài kéo theo một đám để tử tới cổng Lục Phiến Môn của ta có chuyện gì vậy? Nếu như vì vấn đề của Du bổ khoái thì ta đây nói thẳng đã là người của Lục Phiến Môn kẻ nào dám hãm hại.
Giết không tha!
Không khí bỗng lạnh đi vài phần khi câu nói quyết đoán của Gia Cát Tiên Sinh vang lên.
Lỗ trưởng lão lúc này biết nơi đây dù sao cũng là tổng đàn Lục Phiến Môn.
Bọn họ ít người cũng không thể hung sư động chúng được hơn nữa dù sao đệ tử của mình là Tư Đồ Kiều cũng bất tài thua dưới trướng người ta.
Lão bèn ôm quyền cười nói:
- Ha ha ha! Gia Cát Tiên Sinh ta nào dám có ý hãm hại mệnh quan triều đình cơ chứ.
Hôm nay đến đây là muốn đem Tư Đồ Kiều tới để tạ lỗi với Du bổ khoái.
Mong Du bổ khoái xá lỗi cho đệ tử bất tài của bổn môn.
Nói xong, lão giương đôi mắt híp nhìn về phía Du Băng chờ câu trả lời.
Thấy vậy, Du Băng cũng biết lúc này không nên so đo làm gì bèn ôm quyền cười:
- Lỗ trưởng lão nói vậy tại hạ thấy hổ thẹn.
Dù sao không đánh không quen nhau.
Ta với Tư Đồ huynh không có gì gút mắc.
Một trận chiến đó coi như xong đôi bên không oán hận gì cả.
Lỗ trưởng lão bật cười lớn:
- Ha ha ha! Du bổ khoái quả nhiên là con người hào sảng.
Vậy bản môn cũng không có gì để nói nữa.
Ngoài ra, sáng nay mới nhận được tin Du bổ khoái làm một bài thơ mà xuất hiện thiên hình dị tượng khiến Nho Môn phải chấn động.
Quả là anh hùng xuất thiếu niên văn võ song toàn.
Du Băng khiêm tốn nói khách sáo mấy câu.
Bất ngờ thanh niên cao lớn đứng cạnh Tư Đồ Kiều chợt đứng ra cất giọng:
- Nghe danh Du bổ khoái đã lâu.
Tại hạ là Tư Đồ Kiếm anh trai Tư Đồ Kiều mong muốn được lĩnh giáo tài năng của ngài có được hay chăng?
Gia Cát Tiên Sinh vuốt râu nói:
- Hôm nay bọn ta có công vụ phải làm không có thì giờ.
Tốt nhất các ngươi trở về trong tông quy củ luyện tập đi đừng kéo nhau ra ngoài gây chuyện làm ầm ĩ là được.
Nào ngờ Lỗ trưởng lão bỗng nói xen vào:
- Gia Cát Tiên Sinh ngài là đứng đầu Lục Phiến Môn.
Đường đường tổng giáo đầu 80 vạn cấm quân thì bọn ta nào dám gây rối cơ chứ.
Đây dù sao là lớp hậu bối so tài mà thôi.
Cũng không mất thì giờ nhiều của đôi bên.
Sao không cho bọn trẻ được tự do giao lưu với nhau?
- Hừ! Tư Đồ Kiếm xếp thứ 11 trên Phong Vân Bảng.
Du Băng mới nhập Lục Phiến Môn thì công bằng so tài cái gì chứ? Gia Cát Tiên Sinh chất vấn.
Lúc này, Vô Tình đẩy xe lăn đi tới:
- Để tại hạ thay mặt Du bổ khoái nhận cuộc so đấu này cho.
Tư Đồ Kiếm trước kia từng bại dưới tay Vô Tình nên cũng chột dạ:
- Ta hôm nay chỉ muốn lãnh giáo vị Du Băng văn võ song toàn mà thôi.
Nếu các vị thấy khó quá thì không đáp ứng ta cũng đành chịu.
Chúng ta quay về bổn tông.
- Chậm đã! Du Băng cất lời.
Mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía nàng.
Gia Cát Tiên Sinh truyền âm cho họ Du:
- Ngươi không cần phải giữ thể diện cho Lục Phiến Môn đâu.
Trận quyết đấu này bỏ đi.
Nếu mà có thắng chăng nữa thì hết kẻ này đến kẻ khác tìm tới khiêu chiến lúc đó ngươi có mà thi đấu cả ngày cũng không đủ.
- Ngài yên tâm.
Ta đã có cách đối phó chuyện này.
Du Băng truyền âm lại.
Sau đó nàng quay ra hướng đám Trường Hạo Tông nói lớn:
- Ta nhận lời quyết đấu cùng Tư Đồ huynh đây với một điều kiện.
Đó là hai bên đều