Nhiếp Phong ngừng lại uống một hớp rượu lấy giọng rồi kể tiếp:
" Bóng trắng tiến gần hơn.
Ta lúc đó như hoa mắt.
Cô ta như lướt đi trên không khí! Mồ hôi toát đẫm lưng áo của ta.
Bỗng chốc, sa mỏng tung bay, Ta phát hiện ra trên người tiểu nữ không mảnh vải che thân.
-Đẹp, thật sự đẹp! Ta sợ hãi lắp bắp.
-Vậy, bây giờ thì sao? nữ quỷ cất giọng.
Nữ nhân dơ hai tay sau gáy khẽ kéo một chút.
Tức khắc túi da bị lột xuống.
Một khối thi thể đầm đìa máu tươi đỏ sẫm lù lù xuất hiện.
-Ta..
Nhiếp Phong trợn trắng mắt đầy kinh hãi.
Hắn phát hiện hai đầu gối của mình nhũn lại, run bần bật.
Thi thể máu me đầm đìa lướt tới gần hơn.
Cả căn phòng ngập tràn mùi tanh tưởi hôi hám.
-Tướng quân đừng sợ.
Khuôn mặt thịt nát không ngũ quan dí sát Nhiếp Phong khoảng chừng 3 gang tay.
Bỗng nhiên há bồn máu mồm to, lộ ra hai răng nanh dài nhọn hoắt cắn xuống cổ.
Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc.
Nhiếp Phong tung ngay chiêu thứ nhất của Phong Thần thoái “Phong trung kình thảo” hai chân phi lên đạp thẳng vào phía trước hất văng khối thi thể be bét máu bắn mạnh vào tường.
Ngay lập tức, hắn lộn ra bên bàn cầm lên Tử Điện hướng vào thi thể lần lượt tung ra từ thức 1 đến thức 7 Thánh Linh kiếm pháp.
Trong phòng bỗng chốc tràn đầy kiếm khí.
Huyết thi bị dính 2 cước cộng thêm 7 thức kiếm pháp chẳng mấy chốc đã không ra hình thù nhão nhoét đầy sàn.
Tuy nhiên, từng khối bỗng chốc thu lại thành một thể, cất lên tiếng rống giận dữ rồi phi ra cửa sổ nhảy xuống.
Nhiếp Phong thi triển phong thần thoái lướt ra đã không thấy tung tích đâu.
Hắn bèn quay lại phủ hô người đến dọn dẹp.
Đêm đó hắn ôm Tử Điện không dám ngủ, chờ huyết thi quay lại nhưng đến sáng cũng không thấy.
Hắn bèn một mình khinh công bay đến hộ gia đình nhận nuôi tiểu nữ hài.
Nhưng khi bước vào thì có hai cỗ thi thể mắt trắng dã ập vào tấn công.
Nhiếp Phong vung Tử Điện kiếm biến hai cỗ thi thể thành trăm đoạn.
Hắn tìm quanh nhà không thấy tiểu nữ hài đâu đành thất thủ quay về điều quân lính đến hỏa thiêu ngôi nhà.
Sau khi nghe Nhiếp Phong trần thuật lại sự hôm qua.
Hông tướng quân nghiêm mặt:
-Lão phu đoán không nhầm từ lúc chúng ta bước vào thôn đó đã bị “quỷ quái” bám theo.
Hiện giờ nó đã bỏ đi nhưng không biết khi nào quay lại.
Phải bảo mọi người đề cao cảnh giác.
Nhiếp tướng quân cũng may ngươi võ công thâm hậu nếu không chắc giờ lão phải làm đám tang cho rồi.
Việc này hết sức hệ trọng lão khuyên Nhiếp tướng quân nên bắt tay cùng Lục Phiến Môn và Cẩm Y Vệ điều tra chuyện này và bẩm báo lên Hoàng thượng.
Nhiếp Phong nghe lời soạn tấu chương buộc chim bồ câu gửi về kinh thành.
Trong phủ Lục Phiến Môn, Gia Cát tiên sinh đang ngồi nhâm nhi thưởng trà.
Sáng nay thiết triều ông và Hoàng đế đã nhận được tấu chương của Nhiếp tướng quân nơi Giao châu gửi về trình bày đụng độ “quỷ quái” sự.
Thân làm Thái phó ông được hoàng đế giao cho toàn quyền giải quyết.
Lúc này tứ đại danh bổ lần lượt là: Vô Tình, Thiết Thủ, Truy Mệnh, Lãnh Huyết đang bái phỏng bên ngoài.
Ông bèn cho gọi vào.
-Thế thúc! Cả 4 người hạ lễ.
Gia Cát tiên sinh xuất thân từ môn võ chính phái Tự Tại môn, là ân sư của Tứ đại danh bộ.
Vì đệ tử đầu tiên của ông là Thanh Mai Trúc đã phản bội sư môn chạy theo phe của Sái Kinh, khiến ông thề không nhận ai làm đồ đệ nên tứ đại danh bổ đều kêu ông là “thế thúc”
Ông bèn thông báo cho cả 4 biết tình hình của Nhiêp Phong tại Giao Châu thành.
Sau đó cử ra Lãnh Huyết nhận nhiệm vụ lên đường đi giúp đỡ."
Nhiếp Phong nhấp một ngụm rượu nói tiếp:
-Đó là ta nghe Lãnh thần bổ kể lại cho ta lúc ở phủ Gia Cát Thần Hầu.
Truyện của ta đến đây là hết rồi!
Du Hương nghe xong trầm ngâm:
-Không ngờ huynh và Lãnh thần bổ quen nhau trong trường hợp như vậy.
Thế còn hai cô nàng xinh đẹp của phái Cổ Mộ thì sao? Mau mau nói nghe đi!
Nhiếp Phong thấy càng ngồi lâu càng khó dứt ra với cô nàng Du bổ khoái này bèn bùi ngùi kể tiếp:
" Sau vụ đụng độ ma cọp vồ ở Phục Ngưu Sơn.
Ta và Lãnh Huyết cứu sống Chu Tiểu Tuyết con gái của Chu lão trang chủ Chu Gia