Editor: Mướp
Khương Nhan một tay cầm đũa đi gắp sủi cảo, một tay cầm thìa khuấy canh trong bát, vô cùng bận rộn.
Giang Dịch Hành ngồi ở đối diện, chỉ cần ngẩng đầu lên một chút là có thể nhìn thấy anh đang cúi thấp đầu, khí chất cao quý, mười ngón tay mảnh khảnh đang cầm đũa.
Buổi tối hôm qua, Khương Nhan cố ý lên mạng tìm đoạn phim của Giang Dịch Hành trong “Mộ Sắc tà Dương”, không thể không nói anh chính là một mầm non tốt, nhưng cô nghĩ đây cũng có thể là trùng hợp vì vai diễn này vừa hay là nghề của anh, còn khả năng diễn xuất của anh như thế nào thì khó mà nói được.
Có điều ánh mắt của Ngưu Lâm thực sự không thể nghi ngờ, chị ấy nhìn trúng ai thì không thể là người tầm thường.
Ăn xong bữa sáng thì Ngưu Lâm gọi đến.
“Chị liên lạc với Trần Châu xin nghỉ phép cho em một ngày rồi, hôm nay em không cần đến đoàn phim, đưa Giang Dịch Hành tới gặp chị một chuyến đi.”
Ngưu Lâm nói giản lược, vô cùng nhất quán với tác phong của chị.
Chị ấy là người như vậy, dù cho quan hệ cá nhân tốt đến đâu thì chuyện liên quan đến công việc đều vô cùng nghiêm túc.
Khương Nhan nhận điện thoại xong, nhìn Giang Dịch Hành đang ngồi đối diện bàn ăn nói: “Hôm nay chúng ta không phải đến đoàn phim, chúng ta đến một nơi hay ho hơn.”
“Hả?”
Khương Nhan không nói gì, đẩy Giang Dịch Hành ra cửa.
Hôm nay không có An Hạ nên cô tự mình làm tài xế.
“Nhìn xem đãi ngộ của anh tốt biết bao.” Cô nhìn thoáng qua Giang Doanh Hành đang giả bộ nhắm mắt trên ghế phụ, rốt cuộc ai là trợ lý của ai.
Khi tới cửa công ty truyền thông điện ảnh Phạm Áo, nhìn những tòa nhà cao tầng sáng đèn, Giang Dịch Hành đã hiểu ra một chút.
“Cô muốn tới bàn công việc?” Nhưng anh nhớ cô còn một bộ phim chưa quay xong mà đã có công tác mới phải làm nhanh như vậy sao?
Khương Nhan đeo kính đen, anh không nhìn rõ ánh mắt của cô, Giang Dịch Hành chỉ có thể nghe giọng cô nói: “Không, tôi đưa anh đi bán xem ra bán được giá tốt rồi.”
Giang Dịch Hành nghe giọng điệu của cô lập tức biết cô đang nói đùa, bởi vậy anh không để trong lòng, theo bước chân cô vào công ty.
Thang máy chạy thẳng lên tầng hai mươi ba, Ngưu Lâm đứng ở cửa phòng làm việc, Khương Nhan sửa sang lại trang phục rồi gõ cửa.
“Cộc cộc cộc ~”
“Vào đi.” Một câu trả lời ngắn gọn.
Khương Nhan đẩy cửa ra, thản nhiên ngồi xuống sô pha rồi mở miệng nói: “Mộc Mộc, em mang người đến cho chị rồi, chị nói đi thù lao em được nhận là bao nhiêu?”
Khương Nhan cực kỳ nhiệt tình, nhưng Giang Dịch Hành nghe thì thấy bây giờ cô rất giống với mụ tú bà muốn các cô nương tiếp khách trong thanh lâu vậy, hoặc như mẹ mìn bán người vậy, mặc dù ví dụ này không quá phù hợp.
“Đừng gọi chị như vậy.” Ngưu Lâm nghe thấy kiểu xưng hô này lập tức bối rối, đóng tập văn kiện lại mới lên tiếng, giọng điệu hết sức nghiêm túc.
Khương Nhan đổi giọng, nghiêm túc nói: “Được, chị Lâm, em mang người đến rồi, còn lại chị tự nói đi.” Tuy đã nghiêm túc hơn nhưng ý cười trong giọng nói của cô vẫn không có nửa phần thuyên giảm.
Giang Dịch Hành nghe đoạn đối thoại này có hơi nhàm chán, trong lòng hiểu rõ người phụ nữ này là người đại diện của Khương Nhan, mọi việc của Khương Nhan đều do cô ấy sắp xếp nhưng người này tìm mình có thể có chuyện gì? anh đâu đâu có liên quan gì đến người đó.
“Anh Giang, anh xem cái này trước nhé.” Ngưu:â, trực tiếp đưa cho Giang Dịch Hành một tệp gồm mấy tờ giấy mỏng.
Giang Dịch Hành nhận lấy rồi mở ra, là bản giới thiệu sơ lược nhân vật và cốt truyện.
“Đạo diễn Lý gần đây muốn quay một bộ phim, nhờ tôi tìm một nam diễn viên tân binh.” Ngưu Lâm nói.
“Lý Uyên?” Nghe lời này xong Khương Nhan hỏi lại.
Cô biết một chút về Lý Uyên, người này là đạo diễn mới ở trong giới, là một người trẻ tuổi.
Tuy rằng vốn đầu tư cho mấy bộ phim truyền hình anh ta quay không lớn, nhưng phản ứng cũng không tệ, là người có tiềm năng.
“Ừm.” Ngưu Lâm trả lời vấn đề của Khương Nhan xong quay qua nhìn Giang Dịch Hành nói: “Tôi đã xem đoạn phim anh diễn trong “Mộ Sắc Tà Dương” cảm thấy khá ổn, anh có ý nghĩ vào giới giải trí phát triển không?”
“Về hiện tại bộ phim này tôi đã xem xét từ lâu nhưng vẫn chưa tìm ra được diễn viên thích hợp, không biết anh Giang có hứng thú với bộ phim này hay không?” Thấy Giang Dịch Hành không bên tiếng, Ngưu Lâm tiếp tục đi thẳng vào vấn đề.
Bộ phim lần này Lý Uyên quay là một bộ phim chiếu mạng, thể loại cổ trang tu tiên, Phạm Áo cũng là một trong những nhà đầu tư.
Bộ phim này kể về nam nữ chính là quan hệ sư huynh, sư muội tu luyện trên núi cả hai đều rất phi phàm.
Trước khi sư phụ qua đời, người có để lại một hộp gỗ cho cả hai, dặn dò hai người nhất định phải đem cho sư thúc đã hoàn tục.
Sau đó cả hai cùng xuống núi và câu chuyện bắt yêu trừ quái bắt đầu từ đó.
Đề tài khá mới lạ,