Editor: Mướp
Thời gian nửa tháng trôi qua rất nhanh, Giang Dịch Hành cuối cùng cũng hòa nhập được với xã hội hiện đại này trở thành một người hiện đại bình thường không thể bình thường hơn.
Qua nửa tháng, người đại diện Trâu Lâm gọi điện thoại cho Khương Nhan nói rằng bộ phim “Mộ Sắc Tà Dương” đã được chỉnh sửa xong, công tác hậu kỳ cũng đã hoàn thành gần hết, bản hoàn chỉnh đã được đưa đến đài truyền hình xét duyệt, đoán chừng một tháng nữa là có thể phát sóng.
Đương nhiên thời gian cụ thể còn phải xem đài truyền hình mua bản quyền phát sóng khi nào.
Khương Nhan không lo lắng về vấn đề phát sóng lắm, cũng không cần cô phải lo lắng.
Danh tiếng của Trương Thừa đặt ở đó, diễn viên chính trong phim cũng là ngôi sao hạng hai, chế tác tinh xảo, không cần lo lắng không bán được hoặc là bán cho đài truyền hình rồi còn bị trì hoãn.
Trong thời gian này Khương Nhan nhận quay mấy quảng cáo, đồng thời nhận thêm một kịch bản phim đang được đàm phán hợp đồng.
Một tháng sau việc kiểm duyệt của bộ phim “Mộ Sắc Tà Dương” được thông qua, sau đó đài truyền hình nhanh chóng mua lại bản quyền và phát sóng trong khung giờ vàng của đài Thượng Tinh, bên cạnh đó còn được phát trên trang web nổi tiếng sau ngày đầu phát sóng.
Trương Thừa không thích xào couple, lúc trước khi quay phim cũng chỉ đăng mấy tấm ảnh sau đó không có thêm gì.
Bây giờ bộ phim được đài truyền hình mua bản quyền phát sóng tất nhiên không thể thiếu được công tác tuyên truyền, quan trọng nhất vẫn là ra mắt bộ phim này với công chúng cành nhanh càng tốt.
Weibo “Mộ Sắc Tà Dương” thay đổi trạng thái “quên mất mật khẩu” trước đây, liên tiếp đăng ảnh full HD cùng với một vài clip thú vị.
Thực tế, những bộ phim ít cảnh tình cảm như vậy rất khó thu hút khán giả nhưng bộ phim này lại khác.
Bộ phim này không xào nấu đi theo cốt truyện tình cảm thông thường mà mà nội dung hướng cuộc chiến trong kinh doanh của nữ chính, cộng thêm hình ảnh và trang phục tinh tế.
Trong một đống phim cẩu huyết hiện giờ thì bộ phim này là bộ phim khác biệt nhất.
Hơn nữa Khương Nhan có lượng fan hâm mộ đông đảo, bộ phim hợp thị hiếu khán giả nên chẳng mấy chốc “Mộ Sắc Tà Dương” thu hút được một lượng lớn khán giả.
Ngoài tài khoản chính thức của bộ phim “Mộ Sắc Tà Dương”, weibo và các trang mạng xã hội khác cũng đăng bài viết liên quan đến Mộ Sắc Tà Dương.
Có thể nói là từ diễn viên đến cốt truyện rồi đến hậu trường ngoài lề đều được viết rõ ràng.
Đương nhiên, tin tức này được viết là tất cả các nhóm sản xuất phim truyền hình muốn mọi người nhìn thấy, đó gọi là phương pháp marketing.
Khương Nhan nhìn ảnh được weibo chính thức đăng lên tổng cộng có chín tấm hình, tấm ảnh của mình được đặt ở chính giữa, trên người cô mặc chiếc sườn xám trắng đứng dưới tàng cây hoa anh đào, từng đóa anh đào rơi trên vạt áo, Cố Lam dùng tay phất nhẹ.
Khương Nhan lướt xem từng tấm ảnh cuối cùng bất ngờ nhìn thấy bóng dáng của Giang Dịch Hành.
Tấm hình này bị xếp cuối cùng, tuy không được chú ý nhưng góc chụp rất xuất sắc.
Giang Dịch Hành cúi đầu, trong ánh mắt không che dấu được sự chua xót và bất đắc dĩ.
Cô gái nhỏ khi còn bé luôn miệng nói muốn kết hôn trở thành bạn đời nhưng đến khi gặp lại sau nhiều năm xa cách lại giống như người dưng.
Tấm hình này khiến cho Khương Nhan nhớ tới một lời ca, “Hồng trần như mộng, người tỉnh mộng tan.
Nhân sinh như kịch, người tản kịch tàn.”
Không chỉ Khương Nhan chú ý tới tấm hình kia mà người hâm mộ trong khu bình luận cũng tinh mắt chú ý đến gương mặt mới này.
“Diễn viên nào đây ạ? Ngoại hình đẹp quá.”
“Tiểu thịt tươi mới ra mắt à? Nhưng mà trong phần giới thiệu không thấy tên nhỉ?”
“Biên tập đâu mau mau nói tên diễn viên này nào nếu không mị sẽ cho nhà bác sáng nhất đêm nay.”
Phần thảo luận trong khu bình luận sôi sục ngất trời, một vài bình luận thậm chí còn lên top.
Nhân viên quản lý tài khoản weibo chính thức mãi sau mới phát hiện liền lật đật mở hình lên xem.
Có điều xem hết nửa ngày cũng không nhận ra được người trong hình rốt cuộc là ai, đành phải đăng bài lên weibo, “Đoán xem nhân vật thần bí này là ai, kết quả một tuần sau sẽ rõ.”
Khi Khương Nhan nhìn cảnh tượng này trên weibo thì Giang Dịch Hành đang đọc cuốn sách “Tống Từ”.
*
*Tống Từ (tiếng Trung: 宋慈) (1186-1249), tự Huệ Phủ, người huyện Kiến Dương, tỉnh Phúc Kiến thời Tống.
Ông là nhà pháp y học trứ danh đời cổ xưa của Trung Quốc và cũng là của thế giới.
Ông còn được biết với cái tên Tống Đề Hình vì đã viết quyển “Tẩy Oan Tập Lục” (洗冤集录), một quyển sách chuyên môn về pháp y học sớm nhất trên toàn thế giới.
“Cổ lỗ sĩ.” Khương Nhan nói thầm nhưng tai Giang Dịch Hành rất thính, ngay lập tức đặt sách xuống nhìn cô bằng ánh mắt nghi ngờ, sao anh lại thành người cổ lỗ sĩ rồi?
Khương Nhan xem nhẹ ánh mắt thuần lương vô hại của người nọ, trực tiếp đưa điện thoại cho anh, “Anh sắp nổi tiếng rồi.”
Giang Dịch Hành lạnh nhạt nhìn lướt qua sau đó trả lại điện thoại di động cho Khương Nhan “Nhân vật nhỏ mà thôi.”
Khương Nhan nghe giọng điệu nhẹ nhàng không thèm để ý của anh, ngược lại tò mò, “Sao? Anh còn muốn diễn một vai lớn à?”
“Cũng không phải là không thể.” Giang Dịch Hành để lại cho cô mấy chữ mập mờ.
Khương Nhan thực sự không biết rằng đồ cổ lỗ sĩ như anh lại có “lòng cầu tiến” như vậy, “Mới vừa ký hợp đồng xong mà nhảy việc như vậy là không tốt nhé trợ lý nhỏ ạ.”
Nghe tiếng Khương Nhan kéo dài ba chữ “trợ lý nhỏ”, bóng lưng đang rời đi