Lãnh Tương bình tĩnh nhìn Giám đốc casting, Giám đốc casting mỉm cười giải thích: "Tôi không phải nói cô không tốt, là cô quá xinh đẹp, vai này là vai thị nữ, sao có thể còn xinh đẹp hơn chủ tử."
Hai người mới bên cạnh bật cười thành tiếng.
Giám đốc casting còn nói thêm: "Vả lại tôi thấy cô rất quen mắt, cô không phải là đã từng đóng............"
Lãnh Tương không nói.
Giám đốc casting còn rất trẻ, vừa gia nhập giới không bao lâu, cũng không biết anh ta có từng nghe đến trận sóng gió mấy năm trước của cô không.
Nếu Giám đốc casting còn nhớ cô chính là nữ chính trong bộ phim [Ly Nhân] kia, nếu anh ta biết sự tình năm đó, vai diễn lần này có thể để cho cô nhận hay không.
Giám đốc casting suy nghĩ nửa ngày, đầu óc rốt cuộc bừng sáng, nghĩ ra rồi: "Cô không phải đã từng đóng phim [Mỹ Nhân Khinh] đó sao?"
Lãnh Tương: "............."
Giám đốc casting nói: "Lúc học trung học tôi vô cùng thích bộ phim đó, mỗi ngày tan học về đều xem, cô đóng vai nữ chính lúc còn nhỏ đúng không? Là cô bé trong mười tập đầu đó? Ái chà, cũng thật trùng hợp, lúc đó cô còn nhỏ hơn tôi một tuổi, mới mười mấy tuổi nhỉ? Không biết cô có còn nhớ vai diễn đó không, tôi thật sự vô cùng thích diễn xuất của cô."
Lãnh Tương: ".................."
Người mới bên Giải trí Tiêu Thị: ".............."
Người mới bên Linh Lung Films: "............."
Khóe miệng Lãnh Tương giật giật, khó khăn lắm mới định thần lại, cô hỏi: "Còn vai này?"
Giám đốc casting tự mìng hưng phấn một hồi, rốt cuộc lấy lại tình thần: "Vai này à? Vai này tôi không thể cho cô."
Lãnh Tương: ".........."
Giám đốc casting nói: "Tôi vô cùng thích cô, nói thật, cô thích hợp với vai nữ thứ chính hơn, nữ chính chúng tôi đã xác định rồi, nhưng mà nhất định cô có thể thử vai nữ thứ chính."
Lãnh Tương nhớ lại tính cách của nữ thứ chính một chút, hình như là một mỹ nhân tâm địa rắn rết, thâm hiểm độc ác không chuyện ác gì không làm, trước hại chết cha mẹ ruột của mình giá họa cho nữ chính, kích động cả hậu cung khiến cho hậu cung gà bay chó sủa, chó gà không yên, sau còn ở bên gối Hoàng Thượng bịa chuyện nói nữ chính âm mưu tạo phản, nếu không phải nữ chính tay chân nhanh lẹ đánh phủ đầu, không chừng đã bị nữ thứ chính hại chết.
Tam quan vặn vẹo, vì thượng vị không từ thủ đoạn, dù sao cũng không phải người tốt.
Lãnh Tương: ".........."
Nhất thời cô cũng chưa hiểu rõ đây là khen người hay là tổn thương người.
Giám đốc casting nói: "Thứ nhất cô rất xinh đẹp, đẹp hơn tất cả những nữ diễn viên đang thử vai ở phòng bên cạnh, đều này không thích hợp."
"Thứ hai cô rất có khí chất.
Hơn mười tuổi mà cô có thể diễn ra bộ dáng ngang ngược như vậy, tuy rằng bây giờ đã trưởng thành, nhưng mà khí chất vẫn không thay đổi nhiều."
Ở thời điểm Lãnh Tương hot nhất, có người dùng bốn chữ đánh giá ngoại hình của cô: Lãnh Diễm Tuyệt Luân*.
*Lãnh diễm tuyệt luân: đại khái là lạnh lùng xinh đẹp không ai sánh bằng.
Dường như trời sinh cô rất lạnh lùng, lại không hay cười, bình thường cũng không thích giao thiệp với ai, hơn nữa còn họ Lãnh, có lẽ ban đầu chỉ là một câu nói đùa, nhưng mà sau đó bốn chữ này dần trở thành đại danh của cô.
Cô có thể diễn nhiều kiểu nhân vật khác nhau từ phản diện, công chúa hoàng hậu phi tần.
Cũng có thể diễn phim thể loại văn học nghệ thuật với tông màu xám, chỉ cần ngồi trước ống kính, thản nhiên lạnh lùng nhìn vào máy quay, có thể khiến người ta quên cả hô hấp.
Nhưng mà để Lãnh Tương đóng vai nữ chính sẽ không hợp với hình tượng nhân vật, đó là một bài toán nan giải.
Lãnh Tương mím môi không nói gì.
Vai diễn này là vai diễn hay nhất từ trước đến nay mà Thẩm Tranh giành được cho cô, nếu ngay cả cô hội này cô cũng không biết nắm bắt, khi trở về làm sao ăn nói với Thẩm Tranh, chẳng lẽ nói với cô ấy là Giám đốc casting nói khí chất của cô không hợp?
Một diễn viên, đến cả vấn đề này cũng không giải quyết được, thì còn là diễn viên gì chứ?
Bản thân Giám đốc casting cũng thở dài, anh ta thật sự rất thích Lãnh Tương, nhưng mà Lãnh Tương thật sự không thích hợp.
Nếu không phải nữ thứ chính đã sớm có sự sắp xếp nội bộ, thật sự anh ta sẽ đẩy Lãnh Tương sang phòng bên cạnh, để Lãnh Tương thử vai một lần.
Ánh mắt của Giám đốc casting chuyển sang hai người mới bên Linh Lung Films và Giải trí Tiêu Thị cử đến, muốn nhìn thử xem rốt cuộc ai thích hợp hơn, lúc đang do dự, lại nghe thấy Lãnh Tương ở bên cạnh đã mở miệng.
"Tôi muốn thử." Lãnh Tương nhếch môi, nhìn thẳng vào mắt Giám đốc casting, "Ít nhất anh cũng nên cho tôi một cơ hội chứ."
Nếu chỉ là một cơ hội, Giám đốc casting chắc chắn có thể cho cô.
Giám đốc casting lật lại kịch bản, chọn một đoạn trong đó.
Thị nữ 1 mang cơm đếm lãnh cung cho nữ chính, nàng giả vờ thuận theo nữ thứ chính, nhưng mà sau lưng vẫn vì nữ chính nổ lực tiếp cận Hoàng Thượng, nói cho Hoàng Thượng biết chân tướng.
Ngoài mặt nàng giả vờ khinh thường nữ chính, ném cơm trước mặt nữ chính, châm biếm hai câu, xoay người rời đi, sau khi đóng cửa lãnh cung, dựa vào cửa cung mà khóc.
Cảnh này mỗi người chỉ diễn một đoạn là đủ rồi.
Giám đốc casting chỉ chỉ vào người mới bên Giải trí Tiêu Thị, nói: "Cô bắt đầu trước đi."
Người mới bên Giải trí Tiêu thị là một cô gái bình thường, dáng vẻ không tính