Lãnh Tương tỉnh lại từ trong mộng, đầu đau muốn nứt ra.
Nàng liếc mắt nhìn khung cảnh xung quanh, nơi này chắc là phòng khách sạn trên lầu của Hắc Trì.
Lãnh Tương nằm trên giường, vẻ mặt không biểu cảm nhìn chằm chằm trần nhà, khoảng ba phút, sau đó lấy tay bưng kín đầu mình.
Đây là lần thứ hai nàng nằm ở đây.
Nàng nhớ đại khái là hình như mình lại uống say, nằm nhoài lên quầy bar mơ mơ màng màng nói gì đó.
Nàng nhớ rõ ánh đèn chói mắt trên quầy bar, chiếu vào mắt làm nàng có chút khó chịu, sau đó nàng bị một người phụ nữ bế ngang lên, nàng cảm nhận được thân thể người phụ nữ rất mềm mại, nhưng hai tay ôm nàng vẫn rất có lực, đi rất vững, nàng bị người ta ôm vào lòng, cảm thấy rất thoải mái, còn cọ cọ lên người người ta.
Mà lúc ấy ở đó hình như chỉ có một người phụ nữ, là bà chủ của Hắc Trì.
Đêm qua mình đã làm chuyện gì đây.......!
Chẳng lẽ mình có tật xấu là uống rượu say thì thích cọ loạn vào người khác?
Lãnh Tương xốc chăn lên, chỉ có áo khoác bị cởi ra, ném ở trên giường, quần áo khác vẫn còn ở trên người, không bị động qua.
Ngoài trừ đầu đau như búa bổ, trên thân thể cũng không có nơi nào không ổn.
Lãnh Tương bắt đầu vò tóc mình, bản thân mình suy nghĩ gì vậy, nghĩ ai cũng giống Tưởng Tư Tư sao?
Lãnh Tương bật dậy khỏi giường, nhìn thấy trên tủ đầu giường có một hộp thuốc và một ly nước, nước đã lạnh ngắt.
Dưới ly nước còn có một tờ ghi chú, chữ viết rất đẹp.
"Tối hôm qua cô uống say, sáng thức dậy dễ đau đầu, uống thuốc vào sẽ dễ chịu hơn, uống thêm nhiều nước."
Ký tên trên giấy là bốn chữ Bà chủ Hắc Trì.
Xem ra quả thật là bà chủ Hắc Trì đưa nàng lên hơn nữa còn chăm sóc thật tốt.
Lúc này Lãnh Tương mới cảm thấy cổ họng mình khàn đặc, cực kỳ khát nước.
Nàng uống nước, ma sát lên hoa văn ly nước, cầm ly nước lên uống một ngụm, rồi đặt ly nước lại lên tủ đầu giường.
Bà chủ Hắc Trì thật tốt bụng, bây giờ có chủ quán bar nào có thể giúp khách giải quyết hậu quả sau khi uống say chứ?
Lãnh Tương nghĩ đến đôi môi lộ ra dưới lớp mặt nạ bạc, lúc bà chủ Hắc Trì cười, luôn khiến nàng có một cảm giác quen thuộc vi diệu.
Hơn nữa thoạt nhìn bà chủ Hắc Trì chắc là cao hơn nàng một chút.
Nếu đến Hắc Trì một lần nữa, vẫn nên cám ơn người ta.
Lãnh Tương tắm rửa, ra khỏi phòng khách sạn, trở về căn hộ của Thẩm Tranh.
Thẩm Tranh đang định ra ngoài, khi Lãnh Tương về vừa lúc chạm mặt cô.
Lại một đêm không về, Thẩm Tranh bình tĩnh hơn lần trước rất nhiều.
Trước khi Lãnh Tương ra ngoại có nhắn một tin nhắn ngắn nói mình ra ngoài thả lỏng một chút, sẽ về trễ.
Buổi tối lúc Thẩm Tranh về nhà, phát hiện Lãnh Tương còn chưa về, Thẩm Tranh suy nghĩ một chút, gọi điện đến Hắc Trì hỏi tình hình, chính miệng bà chủ Hắc Trì nói với cô, Lãnh Tương uống say, đang nghỉ ngơi trên lầu, không có gì đáng ngại.
Nghe nói bà chủ Hắc Trì là một người rất đáng tin cậy, ở trong giới có mối quan hệ cực rộng.
Bà chủ đã nói như vậy, Thẩm Tranh liền yên tâm.
Thẩm Tranh nhìn nàng, nói: "Em về rồi à."
Lãnh Tương ừm một tiếng, dường như Thẩm Tranh nhớ đến chuyện gì đó, gọi nàng lại: "Đúng rồi, bên Studio Thời Duyệt gởi cho chị một kịch bản, nói là đưa cho em, để em xem, lát nữa tôi gởi mail cho em."
Thẩm Tranh ngừng lại một chút, nói: "Hai ngày trước Tưởng Tư Tư nói em làm nữ chính trong phim mới của cô ấy, là thật sao?"
Khoảng thời gian trước, xôn xao tin tức Lãnh Tương sẽ đóng vai nữ chính trong phim mới của Tưởng Tư Tư, đương nhiên Thẩm Tranh cũng nghe nói, trở về hỏi Lãnh Tương chuyện gì xảy ra, Lãnh Tương chỉ có thể kể hết chuyện ở buổi thử vai trong đài truyền hình bị Vu San khiêu khích và được Tương Tư Tư giải vây.
Lúc đó Thẩm Tranh lập tức phấn khích, nói đây là cơ hội tốt để nàng trở mình.
Chung quy Lãnh Tương không thể nói là vởi vì Tưởng Tư Tư cơ duyên xảo hợp ngủ với nàng, có thể là ngủ nghiện, còn muốn thân thể nàng.
Lãnh Tương mơ hồ nói rằng, Tưởng