Lãnh Tương nhìn cô, không nói gì.
Tưởng Tư Tư nở một nụ cười áy náy, giải thích đầu đuôi với nàng.
"Tôi muốn xin lỗi cô, vốn dĩ hôm đó ở văn phòng tôi nói muốn cô ngủ với tôi một đêm là chọc cô thôi, muốn xem thử phản ứng của cô một chút, không phải thật sự muốn cô ngủ với tôi.
"
"Lúc ấy cô chưa nói câu nào đã đi rồi, tôi muốn giải thích với cô, cũng không tìm được cơ hội.
"
Lãnh Tương nghĩ, cho nên ý của cô là chuyện này phải trách tôi sao?
Lãnh Tương không nói lời nào.
Tưởng Tư Tư lại nói: "Nhưng mà hôm qua tôi nghe bà chủ Hắc Trì nói cô đi mua say, còn gọi tên tôi!.
Khụ khụ, nghe có vẻ là cô thật sự rối rắm và phiền não, tôi không nhịn được, lại muốn chọc cô một chút, muốn biết cô có thể đáp ứng tôi không?"
Tưởng Tư Tư nở nụ cười: "Lỡ như cô thật sự đáp ứng tôi, không phải là tôi hời rồi sao.
"
Lãnh Tương: "! ! ! "
Rõ ràng là cô vừa giở trò lưu manh, vừa tự đùa giỡn một mình.
Mà lại cứ như thật sự là thẳng thắn vô tư, vô cùng thành khẩn.
Trên đời này lẽ nào có người không biết xấu hổ như vậy sao?
Tưởng Tư Tư suy nghĩ một chút, cười rồi nói thêm: "Có điều, nếu cô thật sự nói bằng lòng, đoán chừng tôi sẽ rất thất vọng.
"
Lãnh Tương bị cô chọc tức đến nói không ra lời.
Cho nên mọi chuyện vừa nãy đều là Tưởng Tư Tư trêu đùa nàng?
Tưởng Tư Tư căn bản không muốn nàng ngủ với cô, chỉ là trêu chọc nàng mà thôi?
Gân xanh trên trán Lãnh Tương đều lộ ra.
Người này có bệnh sao?
Sao lại có thể xấu xa như vậy?
Vui đùa như vậy được sao?!
Cho là xấu xa đi, mà cô còn xấu xa một cách vô tư như vậy là thế nào?!
Lãnh Tương nói: "Cô!.
!"
Tức giận đến mức muốn bật cười, nhưng là không nói được lời nào.
Lãnh Tương nhìn bản hợp đồng trước mặt, cười nhếch mép, nói: "Cô trêu chọc tôi như vậy, nếu tôi không diễn thì sao?"
Tưởng Tư Tư lại cười, nói: "Cô sẽ không không diễn.
"
Lãnh Tương: "! ! ! !.
"
Lãnh Tương thật sự muốn cầm hợp đồng trong tay ném lên mặt Tưởng Tư Tư.
Nàng nghẹn một bụng tức, hít một hơi thật sâu.
Phải nhịn, không được nổi điên, nổi điên sẽ khiến Tưởng Tư Tư thành công.
Trong đời nàng chưa bao giờ chịu nỗi nhục nhã nào như bây giờ.
Nhưng mà lời Tưởng Tư Tư nói là sự thật.
Cho dù Lãnh Tương có ghét Tưởng Tư Tư như thế nào, nàng vẫn sẽ nhận vai diễn này.
Ngay cả vai nữ phụ nàng cũng sẵn lòng nhận, cho dù Vu San là nữ thứ trong đoàn.
Nàng thích đóng phim, thiết tha với cái nghề này, hễ có cơ hội, nàng sẽ bắt lấy và liều mạng giữ nó.
Lãnh Tương bị cô trêu chọc như vậy, tức giận muốn chết, nhưng không thể đánh người.
Lãnh Tương nói: "Thật sự muốn người khác nhìn thấy bộ mặt thật của cô là như thế nào.
"
"Cũng tùy người, thật sự lâu rồi tôi chưa gặp người nào thú vị như cô.
" Tưởng Tư Tư cười tủm tỉm, dáng vẻ vô cùng trâng tráo nói: "Hy vọng sau này chúng ta có thể chung sống vui vẻ.
"
Lãnh Tương: "! ! !.
.
"
Có bị điên mới chung sống vui vẻ.
Tưởng Tư Tư này được người trong giới đánh giá vô cùng tốt, tất cả mọi người đều nói rằng cô hòa nhã phóng khoáng, dí dỏm hài hước, đối nhân xử thế chú trọng nhất là hai chữ đúng mực, có thể khiến người khác cảm thấy thoải mái.
Nhưng không ai biết rằng, cô còn có bộ mặt thứ hai.
Bộ mặt này của cô, miệng lưỡi cay độc, tâm địa lại xấu xa, nhân cách xấu xa này thường xuyên chạy ra ngoài gây rối.
Đối mặt với Lãnh Tương, cô vẫn luôn không thể áp chế được nhân cách xấu xa này, còn hết lần này đến lần khác trêu chọc người ta.
Đoán chắc tình cảnh hiện tại của Lãnh Tương, nhất định sẽ đóng vai nữ chính trong phim mới của cô, cô lại càng thêm tự tin.
Thật sự là nhân cách khiến người khác chán ghét.
Lãnh Tương nói: "Tôi thật sự không thích cô một chút nào.
"
"Tôi biết.
" Tưởng Tư Tư cười nói, "Sau này cô vào đoàn phim của tôi, cô sẽ chỉ càng ghét tôi hơn.
"
Lãnh Tương lại nhớ đến vừa nãy mình ngồi trên đùi cô.
Nếu lúc ấy Bùi Sương không xông vào, các cô sẽ thật sự hôn nhau sao?
Nếu cô chỉ trêu chọc nàng, tại sao lại muốn nàng hôn cô?
Rốt cuộc Tưởng Tư Tư đang nghĩ gì?
Lãnh Tương nói: "Vậy vừa rồi cô!.
.
"
Tưởng Tư Tư nghiêng đầu nhìn nàng, nói: "Vừa rồi thế nào?"
Lãnh Tương: "! ! ! ! "
Biết rõ còn cố hỏi!
Lãnh Tương không hỏi nữa, nhất định là phải trêu chọc nàng sao?!
Dù sao cũng chưa hôn thật.
Tưởng Tư Tư thấy nàng không nói, lại tiếp tục nói: "Tiền hợp đồng cô có thể về nhà xem xét lại, nếu lo lắng có thể giao cho cô Thẩm, cô Thẩm có kinh nghiệm trong việc này hơn.
"
"Hơn bảy triệu này tôi sẽ ứng trước cho cô một nửa, một nửa còn lại đến khi đóng máy tôi mới có thể giao cho cô, không thành vấn đề chứ?"
Lãnh Tương hít sâu một hơi, nói: "Không thành vấn đề.
"
Tưởng Tư Tư đưa tay về phía nàng, nói: "Vậy thì, hợp tác vui vẻ.
"
Lãnh Tương nhìn cô một lúc lâu, cuối cùng cũng bắt tay cô.
Lãnh Tương mang hợp đồng về đưa cho Thẩm Tranh, Thẩm Tranh lật xem một lần, nói không có vấn đề gì, ký đi.
Lãnh Tương ký rồi, không muốn lại đến đài truyền hình gặp Tưởng Tư Tư, nên gọi một anh giao hàng mang hợp đồng qua cho Tưởng Tư Tư.
Tưởng Tư Tư ở trong văn phòng bóc hàng, cầm bản hợp đồng đã ký, nhịn không được nở nụ cười.
Có chút thú vị.
Hiệu suất làm việc của Studio Thời Duyệt rất nhanh.
Nửa tháng sau, một số tiền lớn đã được chuyển vào tài khoản của Lãnh Tương.
Buổi sáng, nàng đang ở nhà Thẩm Tranh xem kịch bản, nàng đã in kịch bản ra, đóng thành cuốn, một cuốn lớn thật dày.
Dù sao cũng là kịch bản mười triệu mà.
Nàng đang xem rất nghiêm túc, đột nhiên điện thoại bên cạnh reo ting ting, nhận được một tin nhắn.
Là tin nhắn của ngân hàng, nàng nhấp vào tin nhắn, nhìn thấy số tiền ban đầu vốn chỉ có bốn chữ số biến thành bảy chữ số.
Nàng nhìn con số này thật lâu, hơn ba triệu, đối với nàng mà nói, cũng không phải một con số nhỏ.
Không nên mà.
Theo lý mà nói nàng không thể nhận được nhiều như vậy.
Vốn dĩ thu nhập của diễn viên, phần chính là từ hợp đồng phim của công ty.
Năm mười lăm tuổi Lãnh Tương đã ký hợp đồng với Truyền thông Trác Tuyệt, lúc ấy mẹ nàng thay mặt nàng ký hợp đồng, Truyền thông Trác Tuyệt cậy cớ nàng còn nhỏ tuổi, ký hợp đồng thời hạn dài, chia hoa hồng cho nàng thấp đến mức khiến người khác phẫn nộ.
Nếu đặt hợp đồng mà bọn họ ký năm đó so ra trong giới giải trí, không ai có thể tin rằng lại có điều khoản ngang ngược bóc lột sức lao động như vậy.
Hơn nữa điều khoản ngang ngược này, một khi đã ký là mười năm.
Bởi vì lúc ấy hứa hẹn rằng, nếu mẹ nàng làm người giới thiệu thì có thể nhận được một số tiền lớn.
Cho nên mẹ nàng không chút do dự ký cho nàng, đưa nàng vào Truyền thông Trác Tuyệt.
Tương đương với việc bán nàng.
Vốn dĩ theo quy trình bình thường của Trác Tuyệt, tiền vào tài khoản nàng chỉ có thể xấp xỉ bốn trăm tệ.
Nhưng mà lần này, 3.
826.
000 NDT,