Giữa tháng ba, Lãnh Tương đã kết thúc mọi công việc của mình trong đoàn phim [Xa Xỉ Phẩm], đóng máy rồi, nàng trở về căn nhà thuê của mình.
Nhà mới cô thuê ở khu phố bên cạnh căn nhà từng ở, nàng kéo vali vào cửa, việc đầu tiên làm là dọn dẹp.
Khi mới chuyển đến, nàng bỏ hành lý lại rồi đi thẳng đến phim trường, không có thời gian dọn dẹp.
Sau khi Lãnh Tương đi tới đi lui dọn dẹp toàn bộ căn nhà, nàng ném giẻ lau rồi đi vào phòng tắm rửa sạch sẽ, mặc áo ngủ đi ra, trực tiếp ngã xuống sô pha.
Điện thoại ting ting, nhận được một tin nhắn, Lãnh Tương lười biếng lấy điện thoại mở ra xem.
/Tài khoản có số đuôi xxxx của bạn đã nhận được 382.655.000 nhân dân tệ vào lúc 19:23 ngày 15 tháng 03, số dư hiện tại là 734.234.145 nhân dân tệ.
[Ngân hàng Công Thương]/
Lãnh Tương lập tức ngồi bật dậy, cầm điện thoại và bắt đầu đếm số dư hiện tại.
Nàng đếm lại một lần nữa, đếm xong còn cảm thấy có chút khó tin, cảm thấy mình đếm sai, rồi lại đếm một một lần nữa.
Sau khi đếm ba lần, nàng cầm điện thoại nằm ngửa ra sô pha.
Đã rất lâu rồi nàng chưa nhìn thấy số tiền lớn như vậy, cho dù lúc đang nổi tiếng thì tiền gởi ngân hàng của nàng cũng chưa đến bảy trăm vạn.
Bảy trăm vạn.
Lãnh Tương nhẩm tính, mua một căn nhà ở thành phố B, diện tích không cần quá lớn, chắc là đủ.
Nàng lăn lộn trên sô pha, đột nhiên cảm thấy tương lại của mình thật xán lạn.
Tiền đúng là thứ tốt.
Ngay lúc nàng đang xúc động, chuông cửa vang lên.
Lãnh Tương đi ra mở cửa, đầu tiên là nhìn qua mắt mèo trước, thấy người đứng bên ngoài là Thẩm Tranh, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng mở cửa, cho Thẩm Tranh đi vào.
Thẩm Tranh bước vào như một tên ăn trộm, Lãnh Tương đóng cửa lại.
Thẩm Tranh nói: "Không sao, trên đường đi chị rất cẩn thận, không có ai theo dõi cả."
Kể từ lần trước bị Liễu Linh Xu theo đuôi rồi tìm được địa chỉ của Lãnh Tương, Thẩm Tranh đã rút ra bài học, lúc đến chỗ Lãnh Tương cũng không dám đi ban ngày, mà đợi đến đêm mới bắt taxi đến, xuống xe, phải nhìn trước nhìn sau, xác định không có ai rồi với đi vào.
Thẩm Tranh thay giày, đi theo Lãnh Tương vào phòng khách, nhìn quanh bốn phía, quan sát kỹ chỗ ở mới của Lãnh Tương.
Thẩm Tranh nói: "Chỗ này với nhà cũ cũng không khác mấy nhỉ."
Lãnh Tương: "Gần với khu bên đó, cùng một lại chung cư, đúng là không khác mấy."
Thẩm Tranh: "Sau khi mẹ em tìm được em...!có đòi tiền em không?"
Lãnh Tương đứng dậy đi vào phòng bếp lấy cho cô ấy ly nước, nàng đặt lên bàn rồi nói: "Có, bà ta tìm em không vì tiền thì còn có thể vì chuyện gì?"
Thẩm Tranh hít một hơi, ngượng ngùng nói: "Chị xin lỗi nha, chị không biết bà ta sẽ đi theo chị."
Lãnh Tương nói: "Không có gì, nếu bà ta không lấy được tiền từ chỗ em thì sẽ không từ bỏ ý định đâu, chuyện này là sớm muộn thôi."
Thẩm Tranh do dự một chút rồi nói: "Em cho bà ta bao nhiêu?"
Lãnh Tương: "Một tháng một vạn."
Thẩm Tranh thở phào nhẹ nhõm: "Vậy cũng được, không nhiều."
Lãnh Tương cười khẩy: "Chút tiền đó chắc chắn không thỏa mãn được bà ta, thế nào bà ta cũng tìm đến nữa."
Thẩm Tranh lo lắng: "Vậy em định làm thế nào?"
Lãnh Tương nói: "Có thể trì hoãn một thời gian, chuyện sau này để sau này tính, sẽ luôn có cách thôi."
Lãnh Tương ngừng một chút, lại nói: "Quên đi, không nhắc chuyện này nữa, hôm nay trên wechat chị nói chương trình đó là thế nào?"
Thẩm Tranh: "Đúng rồi, chị đến đây tìm em chính là vì chuyện này."
Thẩm Tranh đưa tay lấy chiếc túi xách trên sô pha, lục lọi bên trong lấy ra một xấp tài liệu.
Thẩm Tranh nói: "Chương trình này vốn định ghi hình vào đầu tháng ba, nhưng tổ tiết mục bên kia nghe nói em còn chưa quay phim xong nên mới kéo dài đến bây giờ."
Lãnh Tương nhận tập tài liệu, ngón tay dừng lại ở trang đầu tiên.
Trên đó viết bốn chữ [Nhật Ký Yêu Đương] thật lớn, bên cạnh chữ còn vẽ một trái tim nhỏ nhỏ, cố ý dùng bút đỏ tô lên.
Khá thú vị.
Thẩm Tranh lại tiếp tục nói: "Vốn dĩ chị đã ký hợp đồng với bọn họ từ một năm trước, nói đầu tháng ba là em có thể hoàn thành việc quay phim, kết quả là giữa tháng ba em mới về, chị còn sợ chậm trễ vi phạm hợp đồng không biết phải giải thích thế nào, lỡ như bên đó truy cứu, chẳng những tổ tiết mục sẽ đổi người, mà chúng ta còn phải đền tiền nữa."
"Nhưng mà không ngờ bọn họ không hề nói gì, chờ em tiến tổ, rất có thành ý."
Lãnh Tương thầm ngạc nhiên một lúc.
Nàng đóng phim nhiều năm, chưa lần nào được đãi ngộ như vậy.
Để cả ê-kíp chờ một người, bên kia còn hoàn toàn không hề có vẻ gì nôn nóng.
Suy cho cùng có lẽ là mượn gió đông của Tưởng Tư Tư, một diễn viên, bất luận là có nhiều hay ít scandal, cho dù là diễn viên tuyến mười tám, bước ra từ đoàn phim của Tưởng Tư Tư, có thể trực tiếp thăng lên làm diễn viên tuyến một.
Hơn nữa khoảng thời gian trước Tưởng Tư Tư phát sóng trực tiếp sự kiện kia, quả thật là chấn động.
Thẩm Tranh nói: "Chương trình này được các trang web lớn chú ý, muốn mua bản quyền, với lại em đoán xem bên kia trả cho em bao nhiều tiền?"
Lãnh Tương nói: "Bao nhiêu?"
Thẩm Tranh: "Em đoán xem."
Lãnh Tương ít khi thấy Thẩm Tranh vòng vo như vậy, có chút hứng thú, nàng đoán: "Tám mươi vạn?"
Thẩm Tranh lắc đầu: "Đúng là em đã nhiều năm không tham gia chương trình truyền hình, cho nên không biết nhiều về bảng báo giá của các chương trình hiện nay."
Lãnh Tương càng hứng thú: "Một trăm vạn."
Thẩm Tranh vô cùng đau lòng: "Bây giờ em là diễn viên tuyến một, phải biết rõ địa vị của mình, giá của em rất cao."
Lãnh Tương: ".....!Chẳng lẽ nào là năm trăm vạn?"
Thẩm Tranh lại lắc đầu, ra hiệu con số cho nàng.
Lãnh Tương kinh ngạc thốt lên: "Chín trăm vạn?!"
Thẩm Tranh nói: "Đúng vậy, chín trăm vạn, vốn dĩ còn có thể cao hơn một chút, nhưng bên trên có chính sách, nói báo giá của một nghệ sĩ tham gia chương trình truyền hình không thể vượt quá một ngàn vạn, nếu không có khi họ đã trả em một ngàn vạn luôn rồi."
Lãnh Tương hít sâu một hơi,