Tưởng Tư Tư xé mớ quần áo lộn xộn trên người Lãnh Tương ra.
Cô ấy bật điều hòa trong phòng lên, điều chỉnh nhiệt độ lên cao một chút, Lãnh Tương đã hơi mê man, chăn đã bị cô hất tung ra, một nửa còn vướng lại trên giường cũng bị trượt xuống dưới thảm trải sàn trong phòng khách sạn.
Tưởng Tư Tư nhớ lại nhớ lại cảm giác mình chạm vào Lãnh Tương lúc nãy, cả người cô đều là mồ hôi, nếu như cứ để như vậy sẽ bị mất nước.
Tưởng Tư Tư suy nghĩ một chút, trước tiên đi đến phòng tắm lấy một cái khăn nhúng nước, sau đó bưng theo một ly nước trở lại.
Nhưng khi vừa quay lại, cô ấy lập tức cảm thấy không ổn lắm.
Đoán chừng Lãnh Tương cảm thấy khó chịu, lăn qua lăn lại trên giường, sau đó cả người lăn thẳng xuống sàn, nằm trên đống chăn bông.
Tưởng Tư Tư: "......."
Tưởng Tư Tư nhìn thấy có chút buồn cười, để khăn ướt và ly nước trên tủ đầu giường, ngồi xổm xuống định bế cô lên giường.
Váy của cô đã rách hết, Tưởng Tư Tư chỉ đơn giản là cởi ra giúp cô, phần trên của chiếc váy đã không còn thấy bóng dáng, không biết đã rớt ở góc nào trên giường.
Tưởng Tư Tư có chút không biết nên làm thế nào.
Đối diện với tình huống như vậy hơi xấu hổ, nhưng Lãnh Tương tự mình vô tình lật người lại.
Toàn bộ những thứ nên xem và không nên xem đều rơi vào tầm mắt cô ấy.
Tưởng Tư Tư: "........"
Kỳ thật trong mắt cô ấy Lãnh Tương vẫn rất xinh đẹp.
Lúc này dường như Lãnh Tương có chút ý thức, cổ tay trắng nõn cố gắng bám vào mép giường, dường như muốn dùng hết sức nâng mình lên, nhưng lại bị rượu và thuốc kích thích làm cho toàn thân không có chút sức lực nào, Tưởng Tư Tư nhanh chóng đưa tay ra đỡ để cô không bị bật ngã lại trên chăn.
Không thể không nói là, cảm xúc thật sự rất tốt.
Lãnh Tương có vóc người cao, nhưng lại rất nhẹ, nhẹ đến mức có chút không chân thật.
Tưởng Tư Tư cầm ly nước lên, để vào bên môi cô, muốn cho cô uống một chút nước, nhưng mà Lãnh Tương không có ý thức, nước chảy vào trong miệng cũng không nuốt xuống, nước từ khóe miệng chảy xuống từng chút một, thật sự là không uống được.
Tưởng Tư Tư chỉ có thể bỏ ý định này, lại để nửa ly nước còn lại lên tủ đầu giường, cầm lấy khăn ướt bên cạnh, lau mồ hôi cho cô.
Nhiệt độ cơ thể của Lãnh Tương rất cao, Tưởng Tư Tư có thế cảm nhận được khăn ướt đang dần nóng lên, vốn dĩ khăn ướt mát lạnh mà bị nhiệt độ cơ thể của Lãnh Tương làm cho nóng, nhưng mà nhiệt độ cơ thể của Lãnh Tương cũng không giảm ngược lại còn tăng.
Điều này không nên mà.
Tưởng Tư Tư nhớ lại lúc nhìn cái bình nhỏ kia, theo mô tả trên bình đó, hẳn là một loại chất kích thích thần kỳ, Tưởng Tư Tư không biết Lãnh Tương đã hít bao nhiêu, mới dẫn đến tình trạng hiện tại.
Hơn nữa xem bộ dáng bây giờ của Lãnh Tương, sợ là cô đã bị tác dụng của nó tra tấn đến mê sảng, thậm chí không biết mình là ai.
Có chút khó khăn.
Nhiệt độ cơ thể Lãnh Tương đã hoàn toàn thay thế nhiệt độ của khăn ướt, Tưởng Tư Tư muốn đến phòng tắm lấy một cái khăn mới, vừa định đi thì bàn tay đang cầm khăn ướt của mình bị Lãnh Tương nắm lại.
Lực nắm của Lãnh Tương không mạnh chút nào – bây giờ cô có thể có sức nắm tay người ta thì giỏi lắm rồi, Tưởng Tư Tư quay đầu lại nhìn cô.
Lãnh Tương nằm trên giường, không biết từ lúc nào, Lãnh Tương đã mở mắt ra thật to, nhưng không có điểm tụ, cô si ngốc nhìn chằm chằm cổ tay Tưởng Tư Tư, cổ tay cô ấy lạnh lẽo dường như làm dịu đi độ ấm trên người Lãnh Tương, cả người Lãnh Tương quấn lên đó, trong tiềm thức tìm kiếm thứ gì đó lành lạnh khiến cô cảm thấy thoải mái, vô thức cọ cọ vào