- Editor : Hàn
------------------
"Học tỷ ~ "
Mục Tiểu Phàm mặc một cái áo sơ mi trắng, mở ba cúc áo, lộ ra □□ trắng trẻo lại khiêu gợi, phía dưới lại mặc một cái quần lót tam giác màu đen, để lộ hai cái chân nhỏ dài mà lại thẳng tắp, đi chân trần trên sàn nhà.
Hứa Hạ đầu ngửa ra sau dựa vào, cũng không quay đầu lại tiếp tục nhìn máy vi tính.
Mục Tiểu Phàm thấy nữ thần chỉ xem máy vi tính không nhìn mình, chu mỏ một cái, vòng qua lưng ghế đi tới trước mặt nữ thần, leo lên ngồi trên người nàng, bộ ngực hướng về trước ưỡn lên, mãi đến tận đối phương đầy mắt đều là ngực của chính mình, lúc này mới miễn cưỡng dừng lại.
"Học tỷ, bảo bảo không ở nhà." Mục Tiểu Phàm uốn éo eo kéo trường âm nói.
Hứa Hạ thổi nhiệt trên ngực Mục Tiểu Phàm, khiến đối phương không tự chủ dựa vào càng gần hơn.
Hứa Hạ hai tay nắm eo tinh tế không ngừng uốn éo của đối phương nói: "Chờ chị một chút, năm phút, " vừa nói vừa ngẩng đầu lên, đối với nữ nhân trên đùi lộ ra cười nhạt, "Sau năm phút, thời gian một ngày đều là của em."
"Được." Mục Tiểu Phàm nhất thời cao hứng nằm nhoài trên bả vai nữ thần, ôm đối phương nói: "Chị trước làm đi, em cứ như vậy chờ chị."
Hứa Hạ: "..."
Hứa Hạ sau khi rời khỏi giới giải trí, liền mở một công ty, ký hợp đồng nghệ sĩ, bình thường đều ở nhà bồi tiếp Mục Tiểu Phàm, công tác có thể ở nhà làm cơ bản ở nhà, thực sự cần nàng ở công ty đứng ra, mới không thể không đi công ty.
Mà Mục Tiểu Phàm từ sau khi sinh bảo bảo vẫn rất dính Hứa Hạ, chỉ cần Hứa Hạ đi công ty , nàng ngày đó nhất định không ngủ nướng, rất sớm liền dậy, làm bữa sáng cho nữ thần nhà nàng, sau khi ăn xong bữa sáng, cặp vợ vợ liền đem con gái đưa đi nhà trẻ, tiếp theo cùng nhau đi làm.
Hứa Hạ đi họp, Mục Tiểu Phàm an vị ở trên ghế lão bản yêu thích của nữ thần, thậm chí có lúc nhớ nữ thần quá, nữ thần họp, nàng giống thiếp thân thư ký vậy, dính sát vào nữ thần mà ngồi.
Hiện tại toàn bộ người của công ty đều biết, BOSS bọn họ có cái tiểu kiều thê đi đâu dính đó.
Năm phút rất nhanh trôi qua, mà công việc của Hứa Hạ cũng đúng giờ làm xong .
Mục Tiểu Phàm lập tức không thể chờ đợi được nữa nâng mặt nữ thần lên hôn, "Em nhớ đến chết rồi."
Hứa Hạ: "..."
"Tối hôm qua mới làm qua." Hứa Hạ mắt đầy sủng nịch bất đắc dĩ nói.
"Em mặc kệ, " Mục Tiểu Phàm vừa hôn nữ thần vừa nói: "Tối hôm qua là tối hôm qua, ngày hôm nay là ngày hôm nay."
Hứa Hạ nhất thời trầm thấp nở nụ cười.
"Cứ như vậy muốn, ân?" Hứa Hạ đưa tay vào áo sơ mi của nàng, sờ eo thon nàng.
Cái âm thanh trầm thấp lại khiêu gợi kia, nhất thời khiến Mục Tiểu Phàm nhộn nhạo, đặc biệt là tay bên hông có điểm ấm áp như vậy, làm cho nhiệt độ toàn thân nàng không ngừng ấm lên.
"Muốn." Mục Tiểu Phàm mặt dày nói.
Ngược lại ngày hôm nay nàng câu dẫn nữ thần câu định , còn rụt rè cái gì.
Rụt rè không thịt ăn!
Vì vậy Hứa Hạ không nói hai lời ôm lấy nàng.
Mục Tiểu Phàm vội vàng dùng cả tay chân bám trên người nàng.
"Đây chính là em nói." Nói xong đem Mục Tiểu Phàm thả ở trên bàn làm việc, hai tay chống sau lưng nàng, đem đối phương đặt ở giữa mình cùng bàn.
Liền đón lấy là một phòng ý xuân.
Mục Tiểu Phàm mềm nhũn nằm ở trên bàn, áo sơmi được cởi ra treo trên cánh tay, màu đen bên trong từ lâu không biết bị Hứa Hạ vứt tại nơi nào.
Mà Mục Tiểu Phàm toàn thân, tràn đầy dấu hôn cùng với mồ hôi vừa rồi kịch liệt vận động toát ra, bóng loáng gợi cảm.
Hứa Hạ không chịu nổi