Nghe vậy người đàn ông nhướn mày, lộ vẻ không vui.
“Như vậy nghĩa là em sẽ không ở nhà một thời gian rất dài?”
Cảnh Ngọc Ninh sửng sốt, lúc này cô mới nhớ ra, hình như là vậy.
Cô ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, mỉm cười với Lục Trình Niên.
“Chỉ mấy tháng thôi mà, cố gắng một chút, thời gian sẽ trôi qua rất nhanh.”
Lục Trình Niên nở nụ cười âm trầm.
“Ha! Vậy lúc trước em đã hứa sẽ về Kinh Đô với tôi thì sao?”
Cảnh Ngọc Ninh: “…”
Hmmmm…
Cô có thể nói là cô thật sự đã vô tình quên mất rồi không?
Thấy sắc mặt người đàn ông tối sầm lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cô vội vàng nghiêm túc nói: “Mấy ngày nữa mới phải vào đoàn làm phim, bây giờ em có thể đi cùng anh.”
Để chứng minh sự quyết tâm của mình, cô còn lập tức lấy điện thoại di động ra xem vé máy bay.
“Bây giờ đặt vé máy bay sáng mai, có lẽ vẫn kịp.”
Lục Trình Niên cười khẩy, không thèm để ý đến cô mà xoay người bước lên lầu.
Cảnh Ngọc Ninh: Huhuhu.
Cô cứ tưởng anh giận rồi nhưng không ngờ chỉ vài phút sau anh đã từ trên lầu bước xuống, còn ném cho cô một chồng tài liệu du lịch.
“Chọn địa điểm đi, ngày mai xuất phát.”
Cảnh Ngọc Ninh: “???”
Sắc mặt Lục Trình Niên có chút không tự nhiên.
“Không dễ gì tôi mới có mấy ngày nghỉ ngơi, không muốn đi chơi à?”
Hai mắt Cảnh Ngọc Ninh lập tức sáng lên.
“Đương nhiên muốn.”
Cô vội vàng cầm tài liệu lên tìm kiếm địa điểm du lịch, vừa tìm vừa hỏi anh.
Lục Trình Niên không có yêu cầu gì, chỉ là anh thấy cô gái nhỏ sắp phải vào đoàn làm phim, còn anh vì lý do công việc chắc chắn không thể đến gặp cô mỗi ngày.
Như vậy hai người sẽ phải xa nhau một thời gian.
Vì không nỡ nên trước khi chia xa, anh sẽ dành cho cô vài ngày.
Tốc độ của Cảnh Ngọc Ninh rất nhanh, dù sao mấy năm nay cô cũng đã đến rất nhiều nơi.
Chẳng mấy chốc cô đã tìm được một vài địa điểm vui chơi thích hợp mà lại không có quá nhiều người, chất đống trước mặt anh như dâng tặng báu vật.
“Đây là một vài nơi lúc trước em muốn đi một mình, rất thích hợp để đi mùa này, anh xem đi rồi chọn một cái.”
Lục Trình Niên chậm rãi lướt xem bằng máy tính bảng, đều là những nơi có phong cảnh đẹp, rất thích hợp cho các cặp đôi đi du lịch nghỉ dưỡng, thả lỏng tâm tình, anh suy nghĩ một chút rồi chọn một trong số đó.
“Chọn nơi này đi! Có núi, có nước lại gần biển, có vẻ không tồi.”
Cảnh Ngọc Ninh nghiêng người lại nhìn sau đó cười híp cả mắt: “Em cũng thích nơi này nhất, vậy đến đó đi.”
“Ừm.” Lục Trình Niên gật đầu với hàm ý sâu xa: “Tối nay tôi sẽ sắp xếp thời gian cụ thể, đến lúc đó sẽ nói cho em sau.”
Hành trình được xác định một cách dứt khoát như vậy, ăn cơm xong, Cảnh Ngọc Ninh vui vẻ ôm máy tính bảng về phòng, tiếp tục nghiên cứu các chiến lược du lịch.
Tối hôm đó, Lục Trình Niên đã sắp xếp xong thời gian đi chơi, họ sẽ đi ba ngày rưỡi, sáng mai sẽ xuất phát.
Cảnh Ngọc Ninh vui mừng khôn xiết, cô lập tức đồng ý, sau đó bắt đầu chuẩn bị đồ mang đi chơi.
Địa điểm họ chọn là một thị trấn nhỏ ven biển nước láng giềng, không ở nước T.
Nhưng thị trấn đó rất nổi tiếng bởi có phong cảnh đẹp, môi trường tốt, không khí trong lành, rất nhiều người đều đến đó du lịch.
Điều quan trọng nhất là, bây giờ là mùa xuân, là thời điểm thích hợp để đi chơi.
Mặc dù chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm ở thị trấn nhỏ đó tương đối lớn, nhưng khí hậu cũng dễ chịu.
Cảnh Ngọc Ninh đã chuẩn bị rất nhiều thứ mà hai người có thể sẽ dùng tới.
Sau khi chuẩn bị xong, sáng sớm hôm sau Lục Trình Niên đến công ty xử lý một số chuyện, sau đó anh về nhà đón cô đến sân bay.
Đây là lần đầu tiên đi du lịch cùng đàn ông nên cô rất háo hức, đến khi tới sân bay cô mới biết thì ra hai người sẽ đi bằng máy bay riêng của Lục Trình Niên.
“Vì thời gian quá gấp, không kịp đặt vé