Người nhà họ Cảnh, bao gồm cả Trần Vĩnh Thông đang muốn chạy trốn cuối cùng cũng bị khống chế lại.
Buổi tiệc sinh nhật đương nhiên bị đứt đoạn tại đây, mặc dù khách khứa bị một trận ồn ào đột nhiên xuất hiện này dọa cho hết hồn, nhưng mà trong lòng người nào cũng có tính hiếu kỳ.
Nhưng có Lục Trình Niên ở đây nên mọi người cũng không dám hỏi tiếng nào.
Lục Trình Niên là ai? Đây là người nắm quyền của Lục thị, là người đàn ông nắm trong tay toàn bộ mạch máu trong giới kinh doanh ở Hoa Hạ.
Không hề nói quá chút nào, một người đàn ông như thế này cho dù nói muốn cưới công chúa cũng là điều không hề quá đáng.
Huống hồ gì gia tộc của họ Lục, họ Cố, họ Quan, Phong tam thế được gọi là bốn gia tộc lớn, đó cũng là người có công lớn trong giai đoạn lập Hoa Hạ, hôn nhân của những gia tộc như thế này từ trước đến nay ít khi tự mình làm chủ, đa số đều là kết hôn vì lợi ích.
Sao người nhà họ Lục lại có thể cho phép người nối nghiệp xuất sắc nhất của nhà mình ị cưới một cô gái bình thường? Đám người này nhất thời không khỏi bàn tán xôn xao.
Bước chân vào thương trường đã lâu, lại trải qua sự khiếp sợ mới vừa nấy, trong lòng sớm đã có phán đoán của mình.
Đầu năm nay đàn ông tránh không được hái hoa ngắt cỏ, cho dù là người có thân phận như Lục Trình Niên cũng không ngoại lệ.
Trước đó anh vẫn luôn không có chuyện xấu gì, cho nên bên ngoài đều truyền tai nhau là anh không thích phụ nữ.
Nhưng trên thực tế, e là chưa gặp được người vừa ý.
Bây giờ rất khó khăn mới gặp được, đương nhiên là nâng người trong lòng bàn †ay sợ ngã, ngậm trong miệng sợ tan, dâng những thứ tốt đẹp đến cho cô.
Có thể đối xử tốt với cô là một chuyện, cưới về lại là một chuyện khác.
Dù sao trước kia cũng chưa từng có ai nghe tin tức Lục Trình Niên đã kết hôn, nhà họ Lục đã đổi nữ chủ nhân.
Nhưng mà Cảnh Ngọc Ninh này cũng coi là một người may mắn, cho dù không có khả năng bước vào nhà họ Lục, nhưng có thể đi theo bên người Lục Trình Niên một đoạn thời gian cũng là may mắn, khiến người khác mấy đời ganh tị cũng không có được.
Trong lòng của mọi người đều có suy đoán, mà Lục Trình Niên ở bên kia căn-bản cũng không thèm để ý đến những suy nghĩ của mấy người này.
Cảnh Ngọc Ninh bị người ta bỏ thuốc, lúc nấy anh chạm đến cô là đã liền nhận ra.
Cũng chính vì vậy nên anh mới không lập †ức truy cứu trách nhiệm với người nhà họ Cảnh và Trần Vĩnh Thông.
Dù sao cứu người mới là việc quan trọng nhất.
Bên trong phòng tổng thống xa hoa, Lục Trình Niên đặt người lên giường, quay người chuẩn bị đi vắt một cái khăn lông lau mặt cho cô.
Góc áo lại bỗng nhiên bị một bàn tay trắng nõn cầm lấy.
Sắc mặt Cảnh Ngọc Ninh yếu ớt nhìn anh, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ ra một màu đỏ ửng, đôi môi đỏ khẽ nhấch lên.
“Em muốn uống nước.”
Cô vẫn không phát ra được âm thanh nào như cũ, nhưng Lục Trình Niên có thể dựa vào khẩu hình của cô để đoán.
“Chờ tôi một chút.”
Lúc anh quay lại, trên tai ngoại trừ thêm một cái khăn, còn thêm một ly nước ấm.
{Anh đi đến đầu giường ngồi xuống, đưa ý tay nâng Cảnh Ngọc Ninh dậy đút cô uống nửa ly nước, lại cầm khăn nóng lau mặt lau tay cho cô.
Cảnh Ngọc Ninh bị hơi nóng trên cái khăn làm cho trong lòng thấy ngứa ngáy, giống như có có rất nhiều con côn trùng đang bò trên thân thể, khó chịu muốn chết đi được.
Cô vùng vẫy một hồi, Lục Trình Niên thu tay lại, thấy hàng mi thanh tú của cô nàng nhíu nhíu lại, ánh mắt mang hơi nước nhìn chăm chú về phía mình, lại lập tức nhắm mắt lại, thoạt nhìn như đang đau khổ giấy dụa lấy cái gì đó.
Quân áo trên người bị cô giấy dụa sớm đã lộn xộn không chịu nổi, áo ngực màu đen hơi lộ ra bên dưới làn váy, để lộ ra một vùng da trắng ngần.
| Màu đỏ từ ngực lan lên đến cổ, lan ra hai tay của cô, cuối cùng che kín cả khuôn mặt, làm cho khuôn mặt tái nhợt xinh đẹp kia tăng thêm một màu sắc gợi cảm.
Sợi tóc mỏng manh ướt nhẹp vì mồ hôi dính chặt ở thái dương, cả người đều tản ra một loại cảm giác quyến rũ không nói nên lời.
Lục Trình Niên nhìn cô, hô hấp hơi nặng nề, con ngươi u ám sâu thẳm.
Anh đưa tay dịu dàng lau mồ hôi trên trán cho cô, trầm giọng nói: “Ngọc Ninh, chúng ta là vợ chồng, em có quyền lợi đưa ra bất cứ yêu cầu gì với tôi.”
Nhưng mà người phụ nữ trên giường lại giống như không nhận được tín hiệu của anh.
Cô đau đớn nằm co quắp lại một chỗ, hai tay ôm lấy cánh tay, thậm chí còn đem mặt chôn vào tay, nhìn như muốn nhờ