Bây giờ bà ta phải đâm lao theo lao thôi.
Vừa không dám đắc tội Lục Trình Niên, vừa phản bội Trần Vĩnh Thông.
Cho dù có nói thế nào đi nữa thì cuối cùng cũng vẫn đuối lý thôi.
Lục Trình Niên là người mà bà ta ngàn vạn lần không thể đắc tội được, vậy thì chỉ có thể hy sinh Trần Vĩnh Thông thôi.
Chỉ cần cứ cắn lấy mối quan hệ giữa Trần Vĩnh Thông và Cảnh Ngọc Ninh vậy thì bà ta đã có cớ cho tất cả những việc làm hôm nay rồi.
Không những như vậy, Cảnh Ngọc Ninh còn phải vác lên lưng tội danh lăng nhăng nữa.
Lục Trình Niên là loại người nào chứ? Anh ta sẽ cho phép người phụ nữ của mình hai lòng sao? Đến lúc đó thì chỉ e là Cảnh Ngọc Ninh vừa không thoái thác được liên can, mà vị trí của cô ở trong lòng của Lục Trình Niên cũng sẽ bị lung lay, đến lúc đó thì từ từ xử lý cô cũng không muộn.
Nghĩ đến đây, thần sắc trong mắt Vương Tuyết chợt trở nên lạnh hơn vài phần.
Thế nhưng một giây sau, lại nghe thấy tiếng giải thích cấp thiết của Trần Vĩnh Thông: “Tổng giám đốc Lục, bà ta nói bậy đó! Tôi và cô Cảnh trước giờ chưa từng gặp qua nhau thì làm sao có quan hệ được? Nếu ngài không tin thì có thể đi điều tra!”
“Trần Vĩnh Thông, cậu đúng là thứ nhát gan dám làm không dám nhận mà! Lúc đầu cậu quỳ xuống cầu xin tôi đồng ý để cậu mà Cảnh Ngọc Ninh ở bên nhau như thế nào? Bây giờ cậu lại nói ra được những lời này, cậu có còn là đàn ông không?”
Trần Vĩnh Thông tức muốn chết, anh ta đưa ngón tay chỉ vào mặt Vương Tuyết, tức đến độ đầu ngón tay đều run lẩy bẩy.
“Bà già chết tiệt này, chuyện đến nước này rồi mà bà còn vu oan cho tôi để thoát trách nhiệm sao? Bôi nhọ tôi thì cũng thôi đi, đằng này bà còn muốn bôi nhọ cô Cảnh nữa! Bà coi Tổng giám đốc Lục là kẻ ngốc sao? Ngài ấy dễ dàng bị bà lừa như vậy chắc?”
Vương Tuyết cười khẩy một tiếng.
“Cậu còn muốn giảo biện sao? Được! Cậu nói là tôi mua chuộc cậu, vậy chứng cứ đâu? Chuyện cậu hạ thuốc Cảnh Ngọc Ninh tôi còn chưa truy cứu mà bây giờ còn ở đây trách ngược lại tôi sao?”
Sắc mặt Trần Vĩnh Thông tức tốc thay đổi.
Ly rượu đó đích thực là do anh ta hạ thuốc.
Nhưng đó cũng là vì anh ta nghe lời của Vương Tuyết cho nên mới hành động theo kế hoạch thôi.
Vậy mà bây giờ bà ta lại muốn phủi sạch sẽ chuyện này để đổ toàn bộ lên đầu anh? Trần Vĩnh Thông sắp bị tức đến hoá điên rồi, nhưng anh ta lại không nói được gì nữa, chỉ có thể căm hận trừng mắt nhìn Vương Tuyết thôi.
Lúc trước khi bàn bạc chuyện này cũng chỉ là nói miệng với nhau, cho nên Vương Tuyết đã sớm biết anh ta không thể nào lấy được chứng cứ ra, cho nên bây giờ thấy như vậy, bà ta đắc ý hừ lạnh một cái.
Cảnh Ngọc Ninh nhìn màn này mà đột nhiên nghĩ đến một câu.
—Chó cắn chó.
Còn không phải sao? Trước đây còn là người cùng một thuyền, mới bị Lục Trình Niên hù một cái thì liền tức tốc trở mặt nhau rồi.
Chỉ đáng tiếc a— Cô mỉm cười mỉa mai một cái, rồi nghe thấy thanh âm vừa lười biếng vừa lạnh lẽo của người đàn ông bên cạnh vang lên.
“Tôi chỉ muốn nghe một chân tướng, nhưng các người lại ở đây cãi nhau om sòm…tưởng tôi rảnh lắm sao?”
Người đàn ông đưa tay móc móc lỗ tai mình, khuôn mặt loé qua một tia mất kiên nhẫn.
Cả Vương Tuyết và Trần Vĩnh Thông đều sợ hãi đến trắng toát cả mặt mày.
Vương Tuyết vội vàng nở nụ cười giải thích: “Tổng giám đốc Lục, cái này… trước đây thật ra là do tôi không biết mối quan hệ giữa ngài và Ninh Ninh nhà chúng tôi, con bé này cũng thật là, nếu như đã có qua lại với một nhân vật như Tổng giám đốc Lục đây thì phải nói rõ với người nhà chứ! Chuyện này hôm nay đích thực cũng là do chúng tôi sai sót, mong ngài nể mặt hai nhà thông gia chúng ta mà đừng giận nữa.”
Lục Trình Niên liếc mắt lên nhìn bà ta một cái, trên mặt hiện lên ý cười như có như không.
“Thông gia?”
Nụ cười của Vương Tuyết có chúng ngượng nghịu, nhưng vẫn cố gắng gượng cười.
Thật ra suy nghĩ tỉ mỉ một chút, nếu như Lục Trình Niên và Cảnh Ngọc Ninh đã là vợ chồng, thì bà ta thân là bà nội của Cảnh Ngọc Ninh, đương nhiên cũng là bà nội của Lục Trình Niên rồi.
Còn không phải là quan hệ thông gia sao? Đây cũng chính là lý do mà đến bây giờ Vương Tuyết vẫn còn dám ngồi để nói chuyện.
Dù sao cũng là trưởng bối, cho dù Lục Trình Niên có tức giận hay là bất mãn thì cũng sẽ không thể làm gì quá đáng được vì anh ta chắc chắn sẽ nghĩ đến cuộc sống hoà hợp sau này.
Nhưng nếu anh thực sự tin bà và nghi ngờ Cảnh Ngọc Ninh, vậy thì càng tốt rồi.
Dù sao thì bà ta cũng chưa bao giờ mong mỏi con nha đầu chết tiệt Cảnh Ngọc Ninh đó có thể đem lợi ích nào từ