Lần đầu tiên của em
Mặc dù sự cố này là do tôi tạo thành, nhưng mà tôi thật tình là vô ý, không nghĩ tới La Y không hề che người lại, dù cho có che đi chăng nữa thì cũng ngã xuống mà thôi.
Bình thường tôi luôn hy vọng sẽ xảy ra chuyện gì đó với chị ấy, nhưng lúc đẩy chị ấy ngã xuống tôi thật tâm chỉ suy nghĩ đơn thuần, tôi xin cam đoan mình băng thanh ngọc khiết! Một lần áp đến nghiêng trời lệch đất như thế này khiến cả người trở nên luống cuống.
Nhưng ai bảo chị ấy khiêu khích tôi làm chi!
Đêm qua, lúc chị ấy nói xong câu kia đã ngủ mất rồi, cũng chẳng thông báo tiếng nào, khiến cho tôi dù lòng bàn tay đã đổ đầy mồ hôi cũng chẳng dám nhúc nhích, cứ mãi chờ chị ấy nói tiếp, nhưng sau đó đùi hơi ngứa, nhịn không được gãi vài cái, rồi mới nhận ra chị ấy đã ngủ say.
Tôi nghĩ trong mắt chị ấy, chuyện của cha tôi từ đầu đến cuối chỉ là chuyện đơn giản mà thôi.
Giữa hai người yêu mhau, khi muốn hoà thuận, muốn bên nhau, thì lấy cớ gì cũng được, nhưng có loại người nếu không được thì sẽ rúc vào trong sừng trâu [1], tự thuyết phục chính mình, rồi bị xuôi lòng bởi điều đó, dần dần tiến vào trạng thái điên khùng rồi bị người khác cười nhạo, rất khó để có thể khuyên họ buông bỏ.
Này cũng giống như chia tay, nếu bạn đã có ý niệm chia tay trong đầu rồi, thì sẽ luôn cho rằng hai người không hợp nhau chỗ này, không hợp nhau chỗ kia, trước đó tại sao lại hẹn hò với nhau, vì vậy cũng cảm thấy suy nghĩ của hai người luôn trái chiều, ngay cả buổi chiều nên ăn món gì, cũng có thể trở thành nguyên nhân chia tay.
[1] rúc vào sừng trâu: chỉ những người cố chấp, ngoan cố, không nghe lời người khác.
Luôn nghĩ cách, tìm cớ trong lối suy nghĩ hẹp hòi.
La Y đã cho tôi một bậc thang, tuy rằng nó vô cùng gập ghềnh, chông gai, còn hơi bẩn, nhưng mà La Y đứng ở dưới thang tiếp tôi, đương nhiên tôi sẽ lột bỏ da mặt mà vui vẻ bước xuống rồi.
Chuyện quay lại với nhau này đối với tôi rất là đáng để vui mừng đấy, hơn nữa tôi còn tự cho rằng La Y cũng vui như thế, các bạn thấy rồi đấy, chị ấy đã đăng hình lên Weibo, tuy rằng nội dung Weibo đó bị xuyên tạc đến nỗi không có một chút xíu nào dính líu đến tôi, thế nhưng đó vẫn chính là vì tôi.
Chúng tôi bắt đầu đối mặt với nhau, trong lòng tôi cảm thấy thời gian trôi qua nhất định là rất lâu, không biết qua bao nhiêu giây, tôi cảm nhận tay đang đặt ở ngoài miệng La Y, bắt đầu truyền vào trái tim tôi làm nó nảy lên bịch bịch bịch.
Dùng tay che miệng La Y lại, hiển nhiên là do tôi nhất thời kích động, dù sao phản ứng của tôi cũng hơi quá rồi, một loại cảm giác không tên rất lớn cùng với lúng túng tự nhiên nảy sinh.
Ánh mắt của chị ấy nhìn rất đẹp rất lớn, lúc trước ở chung với tôi phần lớn đều để mặt mộc, thoạt nhìn đặc biệt rất thanh thuần, hôm nay thấy chị ấy trang điểm, nhưng ở trong mắt tôi vẫn như trước, đẹp đến không chịu được, có lẽ bởi vì lông mi đã được vẽ nên trông dài ra hơn một chút, lộ ra con mắt càng thêm có thần thái 囧, tôi không biết chị ấy có biết đôi mắt mình đẹp đến cỡ nào hay không nữa.
Đang muốn tìm thêm để ngắm cho hết, bỗng nhiên La Y đưa tay kéo cổ tay tôi ra, nhìn tôi, hỏi: "Em muốn đè chị đến bao giờ?"
Những lời này của chị ấy, tôi không có nghe lọt tai, miệng chị ấy khẽ mở khẽ đóng, khiến cho tôi dời ánh nhìn khỏi đôi mắt, chuyển xuống môi của chị ấy, bởi vì dựa vào nhau khá gần, tôi dường như có thể ngửi được mùi thơm của son môi chị ấy.
Môi hồng răng trắng, cắn một cái nhất định rất ngon, động tác cắn nhất định phải từ tốn, không vội không chậm, nếu bây giờ có nhạc nền là loại giai điệu nhẹ nhàng dịu dàng, cảm giác chắc chắn sẽ...!chậc chậc chậc.
Rất mê người, rất đặc biệt a.
La Y đưa tay vỗ đầu tôi một cái, làm cho tôi bay khỏi trí tưởng tượng của mình, nhíu mày rồi ghét bỏ nhìn tôi: "Còn không mau đứng lên."
Tôi ờ một tiếng rồi vội vàng rời khỏi người chị ấy, sau đấy lại ngồi bệt xuống, nhìn chị ấy đứng lên rồi đi vào phòng tắm.
Nhìn theo bóng lưng chị ấy, trong lòng tôi âm thầm thở dài, thật ra tâm trạng của tôi rất là bình thường, bởi vì tôi chính là người bình thường, tôi có thất tình lục dục, nhìn thấy người mình thích sẽ có những suy nghĩ khác thường, tôi cũng như mọi người, đều mong rằng trong đêm nay sẽ phát sinh chuyện gì đó thật kỳ diệu, nhưng dường như trong tình huống hiện tại sẽ không thể tốt đẹp được như thế.
Sau khi La Y tắm rửa xong thì thoa một ít thứ lên mặt, sẵn tiện tỉ mỉ giới thiệu cho tôi biết một số sản phẩm dưỡng da, tiếp theo đã giục tôi lên giường ngủ rồi.
Chị ấy giục tôi lên giường đi ngủ chỉ đơn giản là nói sao ý vậy, trước đó chị ấy cũng hối thúc tôi như thế, thỉnh thoảng tôi cũng sẽ chơi game, mà game á hả, nếu chưa xong một ván mà đã thoát ra sẽ bị đồng đội mắng cho đấy, nhưng chị ấy không có kiên nhẫn, chính vì thế nên trong một quãng thời gian tôi tìm người tổ đội vô cùng khó khăn, bọn họ bảo tôi là tên lừa gạt, là tên AFK trong truyền thuyết, thường xuyên chơi được nửa ván đã thoát ra rồi.
Giống như ngày thường, chúng tôi cố chấp nằm chỗ riêng của mình trên giường.
Trước kia tôi rất thích giường lớn, càng lớn càng tốt, nếu bạn ở trên giường muốn lăn thế nào thì lăn thế đó, nhưng bây giờ không thích, các bạn nói xem tại sao chị ấy lại muốn ngủ sớm như vậy, tôi đang muốn làm chút chuyện với chị ấy rồi lăn thêm hai vòng, nghĩ lại quá trình đó thì hết sức buồn cười.
Sau khi tắt đèn thì trong phòng càng trở nên trống rỗng, nhưng không thể gọi là trống rỗng được, bởi vì còn có màu đen đấy, nhưng mà chỉ có màu đen thì không nghe lọt tai cho lắm.
Tôi ngẩn người trong bầu không khí trống trải này, nhận ra dù mình có mở mắt hay nhắm mắt, kết quả cũng đều tối đen như mực, mà chưa thể ngủ được, cho nên tôi cố ý duỗi tay, muốn cảm nhận sâu sắc cái bầu không khí đưa tay ra không thể thấy năm ngón, nếu bây giờ có người kể chuyện xưa ma quỷ, hoặc là nhìn thấy ma, như vậy cũng thật may mắn quá đi.
Đang nghĩ đến đó thì bỗng dưng giọng nói La Y cất lên: "Ngủ không được à?"
Tôi giật mình, lập tức thu ngón tay về, không biết có phải vừa rồi trong lòng nghĩ đến quỷ hay không, mà tôi cảm thấy rằng giọng điệu La Y mang theo làn điệu sâu kín.
Tôi nuốt nước bọt, trả lời: "Hơi hơi."
La Y: "Chị cũng không ngủ được."
Tôi ngất, đây chẳng phải là ám chỉ để cho tôi tạo ra bầu không khí sinh động sao.
Vì vậy tôi nói: "Thế chị muốn nghe chuyện ma quỷ hay là chuyện cười..." Nói đến đây tôi chợt dừng lại.
Lúc trước tôi ở trước mặt La Y chẳng kiêng nể gì cả, đùa giỡn không thấy mệt, tuy rằng chị ấy đã biết tỏng bản tính của tôi rồi, nhưng hôm nay là ngày đầu tiên hoà thuận, tôi nghĩ tôi nên kiềm chế bản thân một chút, để chứng tỏ mấy năm qua tôi sống không lãng phí.
Tôi, Tiết Linh Nhất đã trưởng thành! Cho nên bốn chữ "chuyện cười màu vàng" [2] tiếp theo, tôi không nói.
[2]: Là những câu chuyện đùa khiếm nhã
Không nghĩ tới dưới sự bối rối của tôi, La Y lại trả lời: "Nói chuyện cười màu vàng a."
Tôi đứng hình, vậy thì đừng trách tôi, tôi sẽ không khách sáo nữa đâu.
Thế là tôi hồi