Thời gian trôi qua thật nhanh, Ôn Oanh cảm thấy có chút kỳ lạ, trước kia đóng phim rất cực khổ nhưng bộ phim này cô cảm thấy không có gì cực khổ cả mà hàng ngày còn trôi qua như đi chơi vậy.
Trên bàn tiệc đóng máy, mọi người đều coi như đây là lần cuối cùng tụ hợp uống rất vui vẻ, Ôn Oanh và những nhân viên công tác đã cùng nhau trải qua mấy tháng quay chụp đã rất thân thiết, mới uống một chút Lục Nhã đã uống say, cánh tay choàng qua ôm cổ Ôn Oanh lấy mười phần khí thế nữ hán tử nói: "Ôn Oanh! Cậu uống hay không! Không uống ly rượu này thì chúng ta không phải là bạn bè!"
Ô oa mỹ nữ uống say phát điên thật đáng sợ, mọi người vội vàng cách xa hai người các cô.
Ôn Oanh vẫn còn tỉnh táo nhìn ly rượu sắp đưa đến miệng mình, nếu là bia thì vô tư nhưng mà đây là rượu trắng đó mọe nó uống một ly như vậy cô có phải sẽ trực tiếp ngủ một trăm năm luôn không.
Lục Nhã thấy Ôn Oanh cả mặt đều không tình nguyện, cười gian xảo ghé vào tai cô mang theo ngữ khí đáng khinh nói: "Ôn Oanh nè ~ cậu mà không uống đó hả ~ tớ sẽ lập tức đăng Weibo công khai chuyện của cậu đó nha~"
Người khônh hiểu còn cảm thấy Lục Nhã nói chuyện uyển chuyển kiều mị dễ nghe như tiếng chim oanh.
Nhưng Ôn Oanh nghe ra được ý đáng khinh bên trong.
"Cậu làm sao biết được?" Cô nhỏ giọng hỏi.
"Vô nghĩa, hai người cả ngày ở đoàn phim liếc mắt đưa tình cho là chúng tôi bị mù à? Chúng ta chỉ là thông cảm cho hai người chưa muốn công khai nên mới không nói ra, hai người định khi nào công khai?" Lục Nhã chớp chớp đôi mắt muốn bán manh.
Thì ra hai người bọn họ lộ liễu như vậy? Quả nhiên người có tình yêu thì chỉ số thông minh sẽ giảm sút, hiện tại cô đối với những lời này tin tưởng không nghi ngờ.
Cũng không thể trách họ không che dấu, chủ yếu là người trong đoàn phim đều đã lăn lộn trong cái vòng này nhiều năm đôi mắt rất nhạy bén.
Ôn Oanh trong lòng nổi lên một trận cảm động không tên.
Những người này trong lòng sớm đã biết rõ nhưng lại không chọc phá, thật là cái đoàn phim tốt nhất cô từng gặp!
Trong lòng cảm kích cũng vô dụng, cô cần hành động thực tế mới được, Ôn Oanh dũng cảm nhận ly rượu, lộc cộc lộc cộc hai ba ngụm uống hết xuống bụng.
Lục Nhã kinh ngạc nhìn nữ hán tử này, trong lòng dâng lên cảm giác sùng báo, uống rượu thôi cũng quá soái, trực tiếp ngẩng cổ uống hết, dáng vẻ duyên dáng mà cũng có thể dũng cảm như thế, mỹ nhân uống rượu thật là cảnh đẹp ý vui.
Ôn Oanh uống xong liền ở trên mặt Lục Nhã hôn một cái.
......!Vừa rồi là ảo giác sao.
Lại rót thêm một ly rượu trắng Ôn Oanh chậm chạp đi tới trước mặt tứ đại mỹ nam, vài nhân viên chế tác đều đã bị kính rượu, hai người phụ nữ này xảy ra việc gì bọn họ không thấy được nhưng lúc này Ôn Oanh cười cười đến trên tay còn cầm theo ly rượu tức khắc có một loại cảm giác sởn tóc gáy.
"Tới! Cổ trang tứ mỹ, tui kính các người một ly!" Cô dũng cảm đem ly rượu trắng uống cạn rồi lại rót thêm một ly.
Nghiêm Lạc An nhìn cô đem ly rượu lắc lắc, miệng cười không khép lại được, vội vàng chọc vào Lâm Tự Ngôn bên cạnh: "Hay là uống say rồi?"
"Tuyệt đối là uống say, cũng không biết đã uống bao nhiêu rồi."
Thấy hai người gần nhất vẫn không có động tác nào, cô đem tầm mắt dời đến trên người Gì Càn Dư, Gì Càn Dư vốn đã có chút men say lúc này được mỹ nhân kính rượu anh ta nào có thể không uống?
"Được, tôi uống!" Gì Càn Dư một hơi đem một ly bia uống cạn.
Ôn Oanh chỉ hơi nhấp một chút rượu trắng.
Tiếp theo Ôn Oanh lại mời Kiều Văn Dịch, anh ấy tửu lượng không tốt lúc này gương mặt đã có chút ửng đỏ, nhìn rất tú sắc khả san* nhưng vẫn nể tình cạn ly.
Ôn Oanh bị làm sao vậy? Phấn khởi như vậy.
Nghiêm Lạc An thật sự sợ cô uống say phát điên làm gì đó, cắn chặt răng cũng uống một ly.
Mắt thấy ba người đều đã uống, nhưng người nên uống nhất lại chưa uống, Ôn Oanh trong lòng tức khắc liền có chút khó chịu, có chút hung hăng nhìn Lâm Tựa Ngôn: "Anh sao lại không uống?"
"Nếu anh uống say thì ai chăm sóc em?" Lâm Tự Ngôn thở dài.
Mọe nó khoe ân ái có còn chừa cho người khác một con đường sống hay không? Ba chó độc thân bị ngược không thể đứng thẳng eo trực tiếp không nhìn không thấy tâm không phiền.
"Em còn chưa tới mức say còn cần anh chăm sóc." Ôn Oanh nói xong còn rõ vào ly một cái tách, đi về phía đạo diễn.
Đàm An ngồi bên cạnh đạo diễn tự mình rót rượu cho ông, Ôn Oanh đi qua phía sau gật gật đầu xem như chào hỏi, Ôn Oanh vô cùng có khí chất nữ vương liếc nhìn cô ấy một cái, trực tiếp cười rạng rỡ nâng ly với đạo diễn: " Nào! Lưu đạo, tiểu nhân kính người một ly!"
Lưu Khúc Giang lập tức hoảng sợ, theo phản xạ đứng lên, Ôn Oanh bình tĩnh xua xua tay, lắc đầu nói: "Aizz, Lưu đạo bác không cần khách khí như vậy theo lý mà nói là cháu kính rượu với bác, bác không cần khách khí như vậy, ngồi là được rồi, nếu không phải bác cho Ôn Oanh cháu diễn vai nữ chính, cháu sao có thể đứng ở đây kính rượu, không cần nhiều lời, cảm ơn bác rất nhiều!" Nói xong liền uống một ngụm.
Hoá ra ly rượu này là giành cho trùm cuối a.
Lưu Khúc Giang cũng sửng sốt một chút, sau đó liền cười lớn: "Ha ha ha ha không hổ là nữ diễn viên tôi lựa chọn, tôi lúc trước xem qua tác phẩm của cháu liền cảm thấy cháu là một hạt giống tốt, chỉ thiếu một vai diễn tốt mà thôi! Nào! Cụng ly! Lần sau có cơ hội tiếp tục hợp tác!"
Ôn Oanh lại đi vè phía các diễn viên và nhân viên công tác mời rượu, sau đó lại ghé vào trên người biên kịch vừa ói nước đắng vừa nói tại sao lại viết cốt truyện ngược tâm như vậy, Vũ Văn Hi và Vũ Văn Duyên đều thích nàng, hai người nàng đều thích nàng có thể mở hậu cung hay không bla bla, cảm xúc biên kịch cũng bị nàng dẫn dắt uống một ngụm rượu rồi bắt đầu oán giận tất cả là do quảng điện quá nghiêm tới cha cô cũng không có lá gan viết 3p* quá là mệt não rồi blah blah.
3p*: tình yêu 3 người, 3 người này là vợ chồng, play 3 lun á.
Người chung quanh mặt đầy hắc tuyến trực tiếp xem nhẹ các nàng.
Đàm An nhìn Ôn Oanh cách đó không xa rồi lại quay đầu nhìn đạo diễn đã say khướt, không nhịn được mở miệng hỏi: "Đạo diễn lúc trước vì sao lại sẽ coi trọng Ôn Oanh vậy?"
Lưu Khúc Giang đã say thất thất, bát bát, lúc này cũng nghe câu hỏi của cô cũng thuận miệng nói: "Lúc trước coi trọng cô ấy chủ yếu là cảm thấy kỹ thuật diễn của cổ không tồi, sau đó lại phát hiện người này có sinh hoạt cá nhân rất sạch sẽ, xuất đạo nhiều năm những gì đạt được đều cho chính mình cố hết sức