Thị Thư cùng Lâm Ô đang đứng bên ngoài đình, Lâm Ô lúc này vẫn luôn nhìn chăm chăm vào Lục Yến Tu, Thị Thư bên cạng thấy hắn như vậy không khỏi nghi hoặc, khều nhẹ vào khuỷ tay hắn "Ngươi là đang muốn làm gì, tại sao hôm nay ngươi cứ nhìn chầm chầm vào Quân phi?"
"Chuyện của ta không cần ngươi quản!"
Lâm Ô hung dữ trừng mắt nhìn Thị Thư một cái, Thị Thư cũng lắc lắc vay, đem đầu quay đi, không quản thì không quản, nhưng vẫn đem hành động này của Lâm Ô nhớ kĩ, đợi có cơ hội hắn nhất định sẽ đem chuyện này nói cho Quân Phi nghe.
Bỗng nhiên có một cung nhân tiến đến, nhìn y phục của nàng chắc hẳn là cung nhân của Giao Thái Điện, nàng tiến vào bên trong đình, hành lễ với Lục Yến Tu và Tạ Đinh "Tạ chính quân, Trọng đại nhân nói hiện tại đã không còn sớm, nên chuẩn bị xuất cung, hiện tại đại nhân đang ở phía trước đợi ngài.
"
"Được, ta biết rồi.
"
Hắn cùng Lục Yến Tu và Lạc An An ngồi trò chuyện lâu như vậy nên hiện giờ cũng đã có chút mệt, hắn đứng dậy hành lễ với Lục Yến Tu "Quân phi, chờ mấy ngày nữa có thời gian rảnh, ta sẽ tiến cung trò chuyện với ngài và An An tiếp, giờ ta phải đi rồi.
"
"Được rồi, ngươi nhớ tịnh dưỡng cho thật tốt.
" Lục Yến Tu cũng thuận thế đứng dậy, hắn ôm Tiểu Cầu trong lòng hướng về phía Tạ Đinh gật gật đầu.
Tạ Đinh đang chuẩn bị đi thì Lạc An An bên cạnh bỗng kéo tay hắn lại "xém tí ta đã quên phải đưa thứ này cho ngươi, đây là thuốc an thai ta đã chuẩn bị, chỉ cần mỗi ngày ngươi uống một viên, đảm bảo ngươi sẽ thuận lợi sinh hài tử"
Lạc An An lấy từ trong tay áo ra một bình nhỏ đưa cho Tạ Đinh, sau đó tiến lại gần hắn khẽ nói nhỏ vào tai hắn vài câu, khuôn mặt Tạ Đinh ngay lập tức trở nên ửng đỏ, hắn ngượng ngùng nhỏ giọng nói "Đa tạ An An.
"
"Quan hệ của chúng ta cũng cần phải nói đa tạ nữa sao? ngươi không cần phải khách sáo với ta, mau đi đi, đừng để Trọng đại nhân đợi lâu.
" Lạc An An hướng về phía Tạ Đinh chớp chớp mắt.
Sau khi Tạ Đinh rời đi, Lục Yến Tu nhịn không được hỏi "Ngươi nói gì với A Đinh đó, tại sao nghe xong hắn liền đỏ mặt vậy.
"
"Chờ sau khi ngươi có thai thì ngươi sẽ tự biết.
" Lạc An An chăm chú nhìn Tiêu Khương đang ở cách đó không xa, từ ngày hắn cố ý hôn lên môi nàng, Tiêu Khương vẫn luôn trốn tránh hắn, hôm nay thật vất vả mới nhìn thấy nàng, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, Lạc An An sốt ruột gấp gáp hành lễ với Lục Yến Tu sau đó nhanh chóng chạy đi.
"Hoàng Thượng vẫn còn đang xử lí chính sự sao?"
Nhìn từng người đều rời đi, Lục Yến Tu có chút buồn chán, hắn thấy cung nhân của Giao Thái Điện vẫn còn đứng đó nên thấp giọng dò hỏi.
"Bẩm Quân phi, Hoàng Thượng đã xử lí xong chính sự từ lâu.
"
Lục Yến Tu sau khi nghe xong thì đem Tiểu Cầu trong lòng nàng đưa cho Thị Thư ôm, Tiểu Cầu dường như cũng cảm nhận được chủ nhân của nó đang muốn vứt bỏ nó, nó lập tức vươn móng vuốt kéo tay áo Lục Yến Tu, tơ lụa được dùng để may y phục cho Lục Yến Tu đều là những tơ lụa quý giá được các nước tiến cống, bây giờ đã bị con mèo nhỏ này làm xước một đường, hắn cũng không hề cảm thấy tức giận, còn đưa tay vuốt v e nó vài cái "ngươi phải ngoan nha"
! ! !.
.
Trước cửa Giao Thái Điện đột nhiên có cái đầu nhỏ đang lén lút nhìn vào trong, Diệp Kỷ Đường lúc này dường như cũng cảm nhận được sự tồn tại của Lục Yến Tu, nàng vừa ngẫn đầu lên thì liền nhìn thấy hắn, Lục Yến Tu sau khi biết bản thân đã bị Diệp Kỷ Đường phát hiện, hắn cũng vội vàng đem cửa đóng lại, một lúc lâu sau cũng không thấy bên trong có động tĩnh gì, hắn nghi hoặc hé cửa ra xem xét, kết quả chỉ vừa mở cửa ra thì lập tức đụng trúng lòng ngực của người nọ, ngửi thấy mùi hương quen thuộc kia, Lục Yến Tu lúc này vội vàng ôm lấy eo nàng "Hoàng Thượng!"
"Quân phi cuối cùng cũng biết nhớ đến ta rồi sao.
"
Diệp Kỷ Đường đem người bế lên rồi xoay người đi vào trong, Hàn Xu bên ngoài lập tức hiểu ý đem cửa điện đóng lại.
Lục Yến Tu thuận thế dựa vào lòng Diệp Kỷ Đường, nhăn mũi ngửi ngửi khắo nơi trên người nàng, Diệp Kỷ Đường ôm hắn ngồi xuống, sau đó duỗi tay nhéo lên mũi nhỏ của hắn "nhìn chàng bây giờ chẳng khác gì con cún nhỏ, chàng rốt cuộc đang muốn ngửi gì đó"
"Ta là đang muốn ngửi xem mùi dấm trên người Hoàng Thượng, nhưng ngửi mãi cũng chẳng thấy gì, ấy vậy mà ta lại cảm thấy Hoàng Thượng cứ suốt ngày ăn dấm, ai ya thật là kì lạ.
" Lục Yến Tu vừa nói vừa chớp chớp đôi mắt ngây thơ nhìn Diệp Kỷ Đường "Hoàng Thượng, ta cảm thấy nếu nàng đi bán dấm thì nàng sẽ giàu to đó nha.
"
Diệp Kỷ Đường sau khi nghe hắn nói xong thì cũng không biết phải nói gì, Lục Yến Tu sau khi thấy vậy thì ý cười trong mắt càng ngày càng đậm, cuối cùng nhịn không được nâng đầu hôn lên môi Diệp Kỷ Đường
Vẫn không có phản ứng sao?
Lục Yến Tu vươn đầu lưỡi ra li3m nhẹ lên môi Diệp Kỷ Đường, Diệp Kỷ Đường lúc này cảm thấy có chút bất ngờ, người này đứng thật là một tên yêu tinh chuyện đi câu hồn đoạt phách của nàng mà!.
.
____________________________
Kì thi Đình năm nay rất nhanh đã đến, nếu đề thi của kì thi Hội vừa rồi là do các học sĩ Hàn Lâm Viện ra l, thì ở kì thi Đình này sẽ do đích thân Hoàng Thượng ra đề, vì thế các sĩ tử tham gia kì thi vô cùng khẩn trương.
Hôm nay vẫn là do Kha Uyển chủ trì như cũ, sau khi trãi qua thời gian điểm danh như thường lệ, các sĩ tử lúc này sẽ tiến vào Thiên điện hành lễ với Diệp Kỷ Đường, sau đó Kha Uyển sẽ đích thân phát đề và giấy bút cho từng người, đề thi năm nay như thế nào ngay cả Kha Uyển cũng không được biết, sau khi phát xong nàng khẽ nhìn thoáng qua các sĩ tử đang ngồi bên dưới, cũng không biết rằng năm nay ai sẽ là người có bản lĩnh viết ra được đáp án mà Hoàng Thượng muốn.
"Hoàng Thượng, Quảng Tĩnh Vương đến.
"
Cửa điện mở ra, Hàn Xu dẫn Diệp Dục từ bên ngoài tiến vào, Diệp Dục tiến lên hành lễ với Diệp Kỷ Đường "Thỉnh an Hoàng Thượng.
"
"Không nghĩ hôm nay Hoàng di lại đến sớm như vậy, ban tọa.
"
Bên trong Thiên điện cách âm rất tốt, giọng Diệp Kỷ