Từ Tiệp Nhi quì bên dưới lắp bắp, kèm theo nước mắt cá sấu.
- Dân...dân nữ, xin Thái hậu minh giám.
Từ lão gia cùng phu nhân Từ đi ra quì trên đất.
- Xin Thái hậu từ bi.
Nhược Uyên ngồi bên ghế, gương mặt đượm buồn nhìn cha mình.
- Ngày xưa, người có bao giờ cầu xin cho nhi nữ, người thật sự vô tình như vậy sao.
Hoàng Quí Phi Ngưng Tịch tức giận nói.
- Ngươi đã dùng âm mưu gì hại ca ca của ta.
Vua Tư Hạ can ngăn.
- Tịch Nhi, nàng bình tĩnh đi.
Ngưng Tịch rưng rưng nước mắt.
- Hoàng thượng, người phải làm chủ cho thần thiếp. Ca ca là bị hãm hại.
Hoàng hậu đưa mắt nhìn về phía Nhược Uyên nói.
- Nhị vương phi có ý kiến gì không.
Nhược Uyên đứng dậy ra giữa sảnh nói.
- Hoàng thượng, tiện thiếp có vài lời muốn hỏi thừa tướng đại nhân.
Nhược Uyên nói.
- Thừa tướng khi đó có ngửi thấy mùi gì không.
Triển Bạch gật đầu.
- Đúng là lúc đó ta có ngửi thấy mùi hương của xuân dược.
Vua Tư Hạ khó hiểu.
- Tàng Thư Các sao lại có xuân dược.
Nhược Uyên gật đầu.
- Mùi xuân dược sẽ vẫn còn đọng lại, nếu như chưa được xử lý sạch sẽ. Vậy thì.
Nói rồi, cô đi đến phía Tiệp Nhi, đưa tay nắm lấy cổ tay cô ta giơ lên, phát hiện trên bày tay còn đọng vài bột trắng chứa mùi xuân dược.
- Muội muội có thể giải thích vì sao xuân dược lại có trên tay muội không.
Tiệp Nhi giật mình.
- Cái....cái này,ta...ta.
Hoàng Quý Phi Ngưng Tịch chỉ mặt cô ta.
- Có phải ngươi vì muốn hại thừa tướng nhưng không thành, nên giờ bắt ca ca ta chịu thay đúng không.
Tiệp Nhi tái mặt cúi đầu.
- Tiểu nữ...tiểu nữ, cầu xin hoàng thượng tha tội.
Vua Tư Hạ hằng giọng.
- Vậy là ngươi đã thừa nhận có ý đồ mưu hại thừa tướng. Chỉ là 1 thiên kim nhỏ bé mà dám mưu đồ hãm hại thừa tướng đương triều, người đâu, lôi cô ta ra chém.
Từ lão gia và phu nhân vội quì xuống cầu xin.
- Hoàng thượng, xin hãy niệm tình nữ nhi còn nhỏ, xin hoàng thượng khai ân.
Nhược Uyên đi ra nói.
- Hoàng thượng, xin hoàng thượng bớt giận. Nếu chuyện này đồn ra, e rằng sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Hoàng Quý Phi và hoàng thất. Xin hoàng thượng suy xét lại.
Thái hậu gật đầu.
- Uyên Nhi nói đúng, hoàng thượng nên suy xét lại.
Hoàng hậu thầm cười trong lòng, hướng Tư Hạ đề xuất lời của mình.
- Hoàng thượng, thần thiếp có 1 đề xuất, không biết có hợp lý hay không.
Vua Tư Hạ nói.
- Hoàng hậu cứ nói.
Hoàng hậu Trình An Nhã nói.
- Vừa hay Từ Tiệp Nhi cũng đến tuổi xuất giá, Hiên Viên Triệt cũng đã đến lúc cưới vợ, thôi thì hoàng thượng ban hôn cho 2 người. Hoàng thượng và mẫu hậu thấy sao.
Thái hậu cười hài lòng.
- Tốt, như vậy cũng tránh lời bàn tán của đám hầu hạ trong cung.
Hoàng Quý Phi Ngưng Tịch, Hiên Gia và Hiên Viên Triệt phản đối. Hoàng Quý Phi Ngưng Tịch nói.
- Không được, hoàng thượng.
Hiên Viên Triệt nói.
- Hoàng thượng, thần không thể.
Vua Tư Hạ đập bàn đứng dậy.