Đánh.Đánh.Lại đánh.Mọi người ngồi vây quanh tấm lưới, mỗi tay một hòn đá gõ không ngừng…… Chỉ nghe thấy từng tiếng lách cách lang cang vang lên, Quý Dữu nhìn nhìn rồi trong lòng móc máy: Nếu có người ngoài nhìn thấy còn tưởng rằng một đống người ngồi ở đây đang gõ hạt đào cho xem.Hạt đào?Khụ khụ ---Nghiêm túc chút nào.Sau đó Quý Dữu nắm cục đá nhằm vào một con Ban Lan điệp rất mập mạp tròn xoe ném tới.Loảng xoảng ---Sau khi cục đá va vào đầu con Ban Lan điệp đó thế mà lại bị văng ra ngay lập tức, lực va đập này khiến Quý Dữu bị bật ra ngã lên trên mặt đất.Động tĩnh bên này nhanh chóng làm mọi người chú ý.“Làm sao vậy?”“A Dữu? Như thế nào lại bị quăng ngã thế này?” Bà Jenny vội vã quan tâm hỏi han.“Cháu không…… Không hiểu sao lại thế này.” Quý Dữu cào cào cái đầu dưa rồi đứng lên vỗ vỗ mông: “Con Ban Lan điệp này béo thật! Đầu của nó cứng quá, cục đá này của cháu bị văng ra, còn bị nát nữa chứ.”Trong lòng cô cảm thấy rất kỳ quái nên giương mắt nhìn lại con Ban Lan điệp béo tròn đó, chỉ thấy nó êm đẹp ngồi xổm trong lưới như cũ, đôi mắt rực rỡ tròn xoe đang hung hăng trừng mắt với mình.
Quý Dữu: “…… Cái con cứng đầu này, thế mà gõ không chết!”Người khác còn chưa mở miệng thì Tạ Xuyên Khung đã tiến lên quan sát một lượt rồi mỉm cười giải thích: “Em may mắn thật đấy, đây là nữ hoàng Ban Lan điệp, mỗi đàn Ban Lan điệp chỉ có một con như vậy thôi.”“Hí?”“Thế mà lại là nữ hoàng?” Quý Dữu sợ hãi rồi! Cô tò mò cúi người đi xem xét, bề ngoài của con nữ hoàng này không khác mấy so với những con Ban Lan điệp bình thường khác, chỉ khác ở chỗ là nó có cái đầu đặc biệt lớn, lớn bằng khoảng hai con Ban Lan điệp bình thường cộng lại, màu sắc trên đôi cánh càng tươi đẹp hơn, bụng nổi từng cuộn rất bắt mắt, nhìn là biết được chăm nuôi rất tốt.“Nó đúng là nữ hoàng hả?”“Lúc nãy hoàn toàn không nhìn ra nha!” Quý Dữu cảm thán một chút.Tạ Linh Chi mắt trợn trắng cạn cả lời rồi thầm thì: “Không có kiến thức!”Quý Dữu ngoáy ngoáy lỗ tai coi như không nghe thấy Tạ Linh Chi đang trào phúng.Phát hiện được một con bướm nữ hoàng cũng không ngoài ý muốn, để người ta kinh ngạc chính là cấp bậc của nữ hoàng Ban Lan điệp, cấp bậc đã đạt tới đỉnh cấp 3, sắp chuẩn bị đột phá lên cấp bốn.
Sau khi Ryan kiểm tra xong liền hướng mọi người giải thích: “Đỉnh cấp 3 sắp đột phá đến cấp 4, lần này mọi người có thể bắt được nó đúng là ngoài ý muốn.
Nếu đột phá lên cấp 4 thì tơ Thiết Lê mộc sẽ không thể nhốt được nó.”“Hả?”“Lợi hại như vậy?”“Khó trách cục đá của em không gõ chết nó được.” Đến giờ Quý Dữu mới đột nhiên hiểu ra: “Đến lượt thử khảm đao năng lượng của em rồi.”***Đột nhiên hiểu ra: Bản convert là ‘Bừng tỉnh đại ngộ’.Quý Dữu mới đang nói thì hình như con nữ hoàng đó đã phát hiện ra ý đồ ác độc trong những lời đó, nó mở cánh ra dùng sực vỗ cánh tỏ vẻ nó đang cực kỳ phẫn nộ.Quý Dữu giơ đao lên ---“Giữ lại đi.”“Giá của nữ hoàng Ban Lan điệp không thấp đâu.” Ryan chặn cô lại: “Tài liệu trên người nó có giá không rẻ, còn sống lại càng có hiệu quả, có rất nhiều tổ chức nghiên cứu tài liệu cơ giáp thích mua, mang đi bán có thể bán được khoảng 20.000-30.000 điểm tín dụng.”“Ha?”“Gì ạ?”“Bao nhiêu vậy?”Đúng là Qú Dữu không thể tin được lỗ tai của mình, cô chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt lần nữa rồi truy vấn: “Ryan, anh vừa nói cái gì?”Ryan không hề cảm thấy bị làm phền lại nói lại: “Nữ hoàng Ban Lan điệp đỉnh cấp 3 hơi khó bắt sống được, nếu mang đi bán cho tổ chức nghiên cứu chắc có thể bán được 20.000-30.000 điểm tín dụng.”“Hả?”“Thật vậy chứ?”“Em……” Quý Dữu nhanh chóng thu lại khảm đao năng lượng trong tay, trước khi cất đi cô thuận tay cầm sống đao gõ lên đầu dưa của nữ hoàng một cái rồi lập tức cười thấy răng không thấy mắt: “Ây da mẹ ơi! Vừa rồi thiếu chút nữa em đem 20.000-30.000 điểm tín dụng gõ sạch.”“May mắn.”“May mắn là kịp thời thu tay lại.”Vạn hạnh.Vạn hạnh a.Đây chính là ít nhất cũng được 20.000 nha!20.000!Quý Dữu ngây ngô cười hì hì được một lúc, mắt cũng không chớp nhìn chằm chằm vào thân hình tròn vo của nữ hoàng Ban Lan điệp, con ngươi của cô lóe lên ánh sáng cực kỳ hòa ái, giống như bà cố nội hiền từ