Ryan đi trước một bước, khi đang bước đi thì Quý Dữu bước một bước xa lôi cái bao tải to của mình từ đống rác ra khiêng lên vai một lần nữa rồi tung ta tung tăng đuổi kịp Ryan.Chỉ là ---Trong cái bao tải rách nát kia là vỏ ngoài của người máy phiên bản cũ, thân máy rất khổng lồ, rất cồng kềnh nên khi Quý Dữu cõng nó thì đã cố hết sức, vì thế tự nhiên là bước chân chậm lại……Bỗng chốc.Bước chân của Ryan dừng lại, suýt chút nữa Quý Dữu đụng vào lưng anh ta.Ryan nói: “Đưa cho anh đi.”Cả mặt Quý Dữu đỏ bừng: “A? Sao…….
Sao lại không biết xấu hổ cơ chứ?” Nó là thế nhưng miệng bao tải cầm trong tay lại đưa ra.Ryan nhận lấy rồi nhét vào nút không gian: “Đuổi kịp.”Quý Dữu: “Được rồi ạ.”Có Ryan hộ tống nên một đường này của Quý Dữu được gọi là thuận lợi, đừng nói là Thực Hủ thử, chính là muỗi cũng không có một con……Sau khi thuận lợi tiến vào lưới phòng hộ, Ryan trả bao tải rác lại cho Quý Dữu, hai người đang chuẩn bị tách ra thì bỗng nhiên Ryan nói: “Ba ngày sau anh cần phải rời khỏi tinh cầu số 101.’Quý Dữu kinh hãi: “A? Sao lại đột nhiên như vậy?”Con ngươi đen nhánh của Ryan nhìn về phía nơi xa, ánh mắt trở nên sâu thăm thẳm, không biết bên trong ẩn chứa điều gì.Không khí yên lặng chỉ trong chớp mắt thì Ryan hoàn hồn: “Là đến lúc cần phải đi.”Còn những điều khác anh ta cũng không giải thích.Niềm vui sướng khi sống sót sau tai nạn của Quý Dữu vơi dần đi, cũng không biết rốt cuộc trong lòng có cảm giác ra sao:Khổ sở……Mất mát……Thương tâm…………Đều có.Muốn nói gì đó lại thôi, Quý Dữu hơi mở miệng nhẹ giọng hỏi: “Vậy --- Anh Ryan, anh rời khỏi tinh cầu số 101 là muốn đi đâu?”Kỳ thật, Quý Dữu và Ryan không có mấy lúc nói chuyện riêng với nhau, sau khi cô xuyên qua đây thì bà Jenny và chú Tạ Nghị lôi kéo cùng nhau đi theo sau Ryan nhặt rác, vũ lực của Ryan mạnh mẽ nên vẫn luôn che chở mấy người Quý Dữu hơn nữa lại không cần điều kiện.Mỗi lần Quý Dữu trò chuyện với Ryan là khi đi theo mọi người nhặt rác, Ryan là người yên lặng ít lời nhưng Quý Dữu biết lòng dạ của anh ta thật sự rất tốt.
Nếu không thì anh ta hoàn toàn không cần để ý tới người nhỏ yếu như mình và bà Jenny, nhưng cố tình anh ta lại che chở mọi người.Anh ta từ đâu đến nơi đây?Tới nơi đây làm cái gì?Giờ lại đi nơi nào?……Tất cả những nghi vấn không phải mọi người không muốn biết mà chỉ là thức thời chôn giấu trong đầu mà thôi.Đột nhiên Quý Dữu hỏi ra câu này cũng cảm thấy bản thân hơi lỗ mãng nên cô chặn lại: “Anh Ryan, nếu anh không tiện nói vậy đừng nói nữa, chỉ là --- Về sau còn có thể gặp lại anh không?”Ryan rũ mắt xuống nhìn Quý Dữu, bỗng nhiên nhẹ nhàng cười cười: “Tạm thời anh sẽ ở Chủ tinh một thời gian, còn về sau……” Đang nói bỗng nhiên dừng lại, Ryan nhìn về nơi phương xa nhẹ giọng nói tiếp: “Anh cũng không biết.”Hả?Quý Dữu há mồm muốn nói……Bỗng dưng Ryan cười: “A Dữu, về sau anh hy vọng có thể nhìn thấy em.” Đương nhiên --- Đại khái anh ta biết sau khi từ biệt thì mình và cô gái trước mắt này có thể vĩnh viễn cũng không có cơ hội gặp lại.Quý Dữu mím môi rồi cười rộ lên: “Vâng ạ, anh Ryan, chúng ta cho nhau số liên lạc đi, về sau phải thường xuyên liên lạc nhé, chờ khi nào em kiếm được nhiều tiền thì em sẽ đi Chủ tinh thăm anh.”Ryan gật đầu: “Ừ.”Quý Dữu ngẩng đầu nói tiếp: “Anh Ryan, em cũng tính rời khỏi nhà đi học viện quân sự ở tinh cầu Lãm Nguyệt học tập.
Em đã thông qua buổi phỏng vấn nhập học tự trả tiền, qua mấy ngày nữa cũng cần đi rồi.”Hiển nhiên Ryan sửng sốt.Quý Dữu híp mắt: “Rốt cuộc thì mọi người đều đường ai nấy đi, em cũng không thể dậm chân tại chỗ mà.”Lời Ryan muốn hỏi đương nhiên không phải cái này, hình như Quý Dữu biết đối phương muốn nói gì nên nhanh chóng giải thích: “Chuyện tiền nong em đã sắp xếp ổn thỏa, em đi tìm ngân hàng tinh tế vay tiền đi học.”Quý Dữu cười đến cực kỳ vui vẻ: “Em đã làm xong rồi!”Câu này cô không lừa Ryan, hôm trước đúng là cô đã xử lý nghiệp vụ cho vay tiền đi học của ngân hàng tinh tế, tổng cộng vay 500 nghìn điểm tín dụng, chỉ cần trả hết trong một năm thì không bị trả lãi suất, nếu qua một năm chưa trả hết thì lãi suất một ngày là 0.03%.
Đây