Đối với loại người này, bọn họ vốn khinh thường không quan tâm. Nếu như không phải là lão đại đã nói để lại mạng của Lâm Phàm chờ anh ta tới xử trí, thì làm gì còn có cơ hội cho hắn nói chuyện.
"Lão đại" Thấy người áo đen vào phòng, Lâm Phàm bị ép buộc, Hỏa khẩn trương mà nhìn Mộc Vân Phong.
Cô lo lắng mấy người áo đen kia một phát liền bắn chết Lâm Phàm, cứ như vậy ý nguyện tự tay giết Lâm Phàm báo thù cho cha của lão đại họ sẽ không thể thực hiện rồi.
Động tác của người áo đen, Mộc Vân Phong không phải là không thấy, cho nên vẫn không động đậy đó là vì, thực lực của người áo đen còn ở đó, cô không thể để cho chị em của mình mạo hiểm. Huống chi hiện tại họ cũng chưa rõ người áo đen đến cùng là muốn làm cái gì.
Nếu như nói bọn họ là muốn giết đối phương, như vậy đã sớm ra tay rồi. Nhưng bây giờ thời gian trôi qua dài như vậy rồi, mà bọn họ chẳng những không giết Lâm Phàm, ngược lại còn ngồi chung một chỗ với hắn.
Cái này làm cho Mộc Vân Phong không hiểu, mấy người này rốt cuộc muốn làm gì.
Cẩn thận nhìn động tĩnh hai bên trong phòng, thấy miệng Lâm Phàm lúc mở lúc ngậm, còn người con trai đối diện lại trước sau im lặng, một ý nghĩ thoáng qua ở trong đầu Mộc Vân Phong.
Chẳng lẽ bọn họ đang chờ người?
Ý niệm mới vừa nổi lên, vô tuyến trên tai truyền đến tiếng của Mai hơi vội: "Lão đại, hai chiếc Lincoln đang lái đến hướng chị, xin cẩn thận."
"Thì ra là như vậy." Nghe được lời nói của Mai, lúc này Mộc Vân Phong mới buông lỏng chân mày đang nhíu lại. Khó trách những người đó không động đến Lâm Phàm, thì ra là đang chờ người.
Mà người bọn họ chờ cũng sắp đến.
"Lão đại thế nào rồi, Mai có tin tức gì?" Chú ý tới động tác sờ bông tai của Mộc Vân Phong, Hỏa biết chắc chắn là Mai có truyền đến tin tức gì đó.
"Đối phương có nhân vật lớn muốn tới, chúng ta yên lặng theo dõi biến hóa." Mộc Vân Phong liếc nhìn Hỏa, và thản nhiên nói, mắt cũng lơ đãng mà nhìn về phía cửa viện.
Một lát sau, thanh âm xe hơi truyền đến, quả thật giống như Mai nói, hai chiếc Lincoln màu đen xuất hiện ở tầm mắt
của Mộc Vân Phong.
Nhìn Lincoln lái chầm chậm vào viện, Hỏa có chút kích động mà nói một câu: "Oa, thật đúng là nhân vật lớn, lại còn ngồi Lincoln tới."
Mộc Vân Phong liếc nhìn Hỏa một cái, không nói gì, sau đó đôi mắt lại nhìn chằm chằm hai chiếc Lincoln này, nhìn chằm chằm người từ trong đó đi ra.
Cửa xe trước của chiếc Lincoln thứ nhất bị đẩy ra, từng người con trai mặc quần áo màu đen nối đuôi ra. Một người trong đó bước mấy bước đi tới trước chiếc xe phía sau, rất lịch sự mà mở cửa xe.
Theo đó là một đôi chân thon dài bước ra, sau đó là một gương mặt mang kính râm. Khi cả thân thể người đàn ông ra khỏi xe, xuất hiện ở tầm mắt của Mộc Vân Phong, thì làm cho cô sững sờ.
Người đàn ông này, người đàn ông này chẳng lẽ chính là Phượng Như Ảnh Môn chủ của Ảnh môn trong truyền thuyết. Nhưng sao cô lại cảm giác anh ta chính là người con trai buổi sáng hôm nay mình gặp ở khu mộ nhỉ?
Mặc dù lúc này anh ta đeo kính râm, y phục cũng từ tây trang màu đen buổi sáng đổi thành áo khoác bây giờ, nhưng thân hình này, khí chất này làm sao có thể tránh được mắt của Mộc Vân Phong.
Lúc này, người con trai mới từ trên xe bước xuống, hình như phát hiện có người đang nhìn anh chăm chú, mắt đeo kính đen nhẹ nhàng quét qua cây to chỗ Mộc Vân Phong đứng, sau đó theo thuộc hạ của anh từ từ đi vào trong phòng.
Trong phòng, Lâm Phàm nghe được tiếng xe hơi, trong nháy mắt có một kích động, hắn cho rằng người của mình tới cứu hắn. Nhưng vừa nhìn thấy thân người quần áo màu đen đi tới, cả người bỗng sụp đổ xuống.
Mà lúc Lâm Phàm đang kích động, người con trai vốn đang ngồi đối diện hắn, nghe được thanh âm xe hơi, đã sớm đứng lên, và cung kính đứng ở một bên chờ người tới.