Editor: Thơ Thơ
Trời ơi……
Hoàng Phủ Quân Trường thật sự là…… Thật sự là……
Quá khen!!!
Nếu nói như vậy……
“Hoàng Phủ Quân Trường, cảm ơn anh thông tình đạt lý. Hiện tại, tôi có ba sự kiện muốn cầu anh, anh có thể cự tuyệt tôi. Nhưng, tôi hy vọng anh có thể nghe tôi nói xong.”
Tuyết Vi không nghĩ dấu diếm cái gì, cũng không nghĩ né tránh. Bởi vì……
Cô thật là chán ghét hôn sự này!!
“ừm, cô nói đi.”
“Chuyện thứ nhất, lúc tôi đi Ngự thành chấp hành nhiệm vụ, Bạch tướng quân cho Mộ tướng quân một cái ghi tội xử phạt. Nhưng, là anh phái Mộ tướng quân âm thầm bảo hộ tôi, cho nên…… Mộ tướng quân hẳn là không tính bỏ rơi nhiệm vụ. Anh có thể hủy bỏ xử phạt Mộ tướng quân hay không?”
“hả……” Mộ Thần Hiên mới biết hóa ra là Hoàng Phủ Minh giải thích như thế này với Tuyết Vi. Hơn nữa, anh so với ai khác đều khát vọng hủy bỏ xử phạt, vấn đề, anh thật là bỏ rơi nhiệm vụ. “ừm, chuyện này tôi đã biết, cô yên tâm đi, tôi nhất định sẽ hủy bỏ xử phạt Mộ tướng quân.” Thotho_diendanlequydon
“ừm, vậy cảm ơn anh, Hoàng Phủ Quân Trường, cũng cảm ơn anh phái Mộ tướng quân lại đây chi viện cho tôi.”
“Ha hả, nói chi vậy, hẳn là, cần phải vậy. Nói tới chuyện này ……” biểu tình Mộ Thần Hiên vừa chuyển: “cô hẳn là đã thu được đĩa cd Mộ tướng quân tặng cho cô do Tà Nguyệt ký tên đi?”
“A?” Tuyết Vi sửng sốt lên: “cd là tôi cần tới. Nhưng…… đĩa cd kia không phải của chính Mộ tướng quân sao?”
“Cái gì của chính Mộ tướng quân, trước nay anh ta đều không sùng bái Tà Nguyệt, sao có thể giữ lại đĩa cd của anh ta? Mộ tướng quân là vì dỗ cô vui vẻ, mới cố ý làm ra cái đĩa cd kia.”
Theo Mộ Thần Hiên nói cho hết lời, tim Tuyết Vi ‘ bùm, bùm ’ cấp tốc nhảy lên lên.
Cái đĩa cd kia vốn là anh muốn tặng cho cô sao?
Không cách nào cảm thụ ngôn ngữ nội tâm, về cái đĩa cd kia, chuyện xưa đã kêu cô cảm động quá một lần, hiện tại…… Mộ Thần Hiên nói xong hết thảy, cô phảng phất lâm vào bên trong hỗn độn lớn hơn nữa ……
“Hắc hắc, Tuyết Vi, vất vả cô về nhà chụp cho tôi cái đĩa cd gởi cho tôi, chủ yếu là Tà Nguyệt ký tên nha. Tốt, nói chuyện thứ hai đi.”
Lấy lại tinh thần, cô yên lặng gật gật đầu. “Chuyện thứ hai chính là…… hiện tại tôi đại khái hiểu biết suy nghĩ của anh, tôi nghĩ tôi cùng suy nghĩ của anh hẳn là cũng giống nhau, anh sẽ không cưới tôi, tôi cũng tuyệt đối không sẽ gả cho anh. Hy vọng…… Chúng ta về sau có thể làm bằng hữu.” Thotho_diendanlequydon
“hả? Tuyết Vi, nhưng tôi chưa nói không cưới cô nha.” Mộ Thần Hiên cười xấu xa nhìn về phía mặt cô.
Trong lòng Tuyết Vi căng thẳng: “Hoàng Phủ Quân Trường, anh biết rõ tôi……”
“Tốt, tốt, chọc cô chơi. Nhìn cô bị dọa, cô gái người ta đều ước gì gả đến Nhà họ Hoàng Phủ, như thế nào cô, ngược lại không yêu thích vị trí Quân Trường phu nhân này chứ?”
Ai nói cô không yêu thích? Cô yêu thích! Chẳng qua…… “So với quyền lực, tôi càng thêm muốn gả cho một người mình thích. Nếu Quân Trường phu nhân là cái chức vị, nói không chừng, tôi sẽ đánh vỡ đầu đi đoạt lấy. Đáng tiếc, nó hiện tại là ‘ chức vị ’ làm vợ.”
Nhìn khuôn mặt nhỏ của Tuyết Vi mộc mạc, Mộ Thần Hiên âm thầm nở nụ cười.
Có lẽ người khác không biết, nhưng thân anh là bằng hữu của Hoàng Phủ Minh, lại biết rõ ràng chân chính mục đích, lão già Nhà họ Tuyết gả con gái tới!
Hiện nay, con gái thứ ba của lão già Nhà họ Tuyết thế nhưng không yêu thích vị trí Quân Trường phu nhân này, xem ra…… Cô cũng không có chịu cha của cô thao tác!
A, lúc này Minh xem như có thể yên tâm kết hôn!!
“chuyện thứ ba thì sao?” Thotho_diendanlequydon
“Chuyện thứ ba là……” Tuyết Vi khẩn trương cắn môi dưới, biểu tình dần dần trầm xuống dưới: “chuyện thứ ba chính là…… Tôi thỉnh cầu Hoàng Phủ Quân Trường anh trước khi đối với Chị hai tôi có cảm tình, hoặc là trước khi quyết định cưới Chị hai tôi đều không cần trả tôi về Nhà họ
Tuyết. Tôi biết, cái đề nghị này kỳ thật thực quá phận, nhưng, tôi hy vọng Hoàng Phủ Quân Trường anh có thể đáp ứng tôi.”
Có thể kéo một bước là một bước đi……
Hiện tại, đối với Tuyết Vi mà nói, thận trọng từng bước đối mặt Nhà họ Tuyết, một ngày cô không có bị từ hôn, những yêu ma quỷ quái của Nhà họ Tuyết liền sẽ một ngày kiêng kị cô vài phần.
Đến nỗi……
Sau khi Hoàng Phủ Minh quyết định cưới Tuyết Phỉ Nhi, cô cũng chỉ có thể đi một bước, tính một bước.
“Tốt, tôi đáp ứng cô.” Dù sao, anh lại không phải Hoàng Phủ Minh chân chính.
“Cảm ơn anh, cảm ơn anh, Hoàng Phủ……” Dư quang, trong lúc vô tình nhìn về phía cách đó không xa.
Chỉ thấy, sau cửa sổ thủy tinh sát đất, một cô gái gắt gao ôm eo một người đàn ông.
Lấy lại bình tĩnh, Tuyết Vi lẳng lặng nhìn khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông kia …… Thotho_diendanlequydon
Mộ Thần Hiên sao?
‘trước tiên cô đi dạo ở nơi này, tôi xử lý một chuyện, mười phút sau trở về bồi cô. ’
Tim, không hiểu sao khẩn trương một chút. Anh…… Sao lại có thể?!
Giây tiếp theo……
Tuyết Vi tựa hồ phản ứng lại đây là cái gì.
Sao anh lại không thể có cô gái khác chứ? Dù sao giữa bọn họ lại không có quan hệ gì, huống hồ, anh có tiếng là Hoa Hồ Điệp, con gái nhiều, cũng hoàn toàn không kỳ quái đi?
Hừ, chỉ là bất quá, mười phút công phu, anh thế nhưng đi xử lí chuyện con gái, cắt!!!
Mộ Thần Hiên nghi hoặc nhìn biểu tình Tuyết Vi từ kinh ngạc đến khẩn trương, đến cuối cùng châm chọc, rất là buồn bực: “Tuyết Vi, cô làm sao vậy?”
“A?” Lấy lại tinh thần, cô mỉm cười lắc lắc đầu: “Không, không có gì.”
Ánh mắt lần thứ hai nhìn về phía cửa kính sát đất.
Chỉ thấy, Hoàng Phủ Minh và cô gái kia đã mặt đối mặt ngồi ở trước bàn.
Cô ý đồ nhìn đến mặt cô gái kia, nề hà góc độ có hạn, căn bản nhìn không tới tướng mạo cô gái kia. Thotho_diendanlequydon
Tê……
Thật muốn biết mục tiêu ngày thường Hoa Hồ Điệp này săn bắn đều là loại hình gì!!!
Tròng mắt vừa chuyển: “Hoàng Phủ Quân Trường, anh chờ tôi một chút ha.” Không đợi Mộ Thần Hiên đáp lời, cô hứng thú bừng bừng liền tới gần nhìn về cửa kính kia.
Sắp thấy được……
Lập tức liền thấy được……
Sẽ là loại hình gì đâu?
Mỹ nữ? Vẫn là…… Diện mạo giống nhau, khí chất xuất chúng? Hoặc là lão bà?
Theo Tuyết Vi dần dần tới gần, mặt cô gái ngồi ở đối diện Hoàng Phủ Minh dần dần ánh vào trong tầm mắt cô……
“Tuyết…… Phỉ…… Nhi!!!” Trong phút chốc, con ngươi Tuyết Vi khuếch trương, biểu tình xem kịch vui nháy mắt trầm xuống ……
“Hoàng Phủ Quân Trường, tôi thật sự không phải cố ý lừa gạt ngài.” Trong quán trà, vẻ mặt Tuyết Phỉ Nhi áy náy rũ đầu.
Từ đầu đến cuối Hoàng Phủ Minh một khuôn mặt lạnh: “Được rồi, cô không cần phải nói, tôi đã biết.” Thotho_diendanlequydon
“ý tứ ngài là?” Một khắc kia Tuyết Phỉ Nhi ngẩng đầu, bên ngoài cửa kính, bóng dáng Tuyết Vi trước tiên ánh vào tầm mắt cô……
Tuyết Vi!!
Ha, thật là khéo đâu!!
Tròng mắt Tuyết Phỉ Nhi vừa chuyển: “Di, Hoàng Phủ Quân Trường, trên mặt ngài giống như dính vào thứ gì.”
“hả?”
“Tôi tới giúp ngài lấy xuống đây đi ……”