Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 120: Người tôi phải gả chính là Dạ Phi Linh


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ

Một bữa gia yến kết thúc.

Tuyết Phỉ Nhi khoe mã bồi ở bên cạnh Dạ Phi Nhã Lệ lảm nhảm việc nhà.

Nhưng Hoàng Phủ Minh đã sớm mượn cớ rời khỏi bàn ăn.

Tuyết Vi cũng thật sự không am hiểu khoe mã liền nói lời từ biệt cùng Dạ Phi Nhã Lệ cùng với Hoàng Phủ Dương Vinh ……

“Tiểu thư, hôm nay chị biểu hiện, thật sự là……” Bước chậm ở trong hoa viên Nhà họ Hoàng Phủ, vẻ mặt Ninh Ninh khó chịu đi theo phía sau Tuyết Vi.

“Thật sự là thế nào?”

“Thật sự là…… Quá kém, sao chị lại có thể gắp phao câu gà cho Hoàng Phủ Quân Trường ăn, như vậy làm sao Hoàng Phủ Quân Trường sẽ có ấn tượng tốt đối với chị chứ?” Thơ_Thơ_diendanlequydon

Hừ, cô còn cần Hoàng Phủ Minh lưu ấn tượng tốt gì? Đều ‘ thành thục ’như vậy, nên bại lộ đã sớm bại lộ sạch sẽ, lại không phải lần đầu tiên thật sự gặp mặt.

“Khụ khụ……” Liền tại đây khi chủ tớ hai người đi ngang qua đình hoa viên hóng gió, một tiếng ho nhẹ truyền đến.

Tuyết Vi và Ninh Ninh thuận thế dừng bước chân.

“Tiểu thư, tiểu thư, là Hoàng Phủ Quân Trường.” Ninh Ninh khẩn trương lôi kéo cánh tay Tuyết Vi, kích động chỉ vào Hoàng Phủ Minh ngồi ở trong đình hóng gió cách đó không xa.

Cô nheo đôi mắt lạnh lại, trầm mặc nhìn về phía đình hóng gió.

Chỉ thấy, Hoàng Phủ Minh vén lên mành sa đình hóng gió, giọng nói lạnh lùng: “Đi nhanh như vậy?”

“Bằng không sao?”

“Đây
chính là lúc mấu chốt nhất cô bước vào vị trí Quân Trường phu nhân, như thế nào không…… nắm chắc?”

A, châm chọc cô đúng không?

Thật cảm thấy cô một hai phải muốn vị trí Quân Trường phu nhân này đúng không? Thơ_Thơ_diendanlequydon

Tốt, thực tốt! Vậy như anh mong muốn!

Tuyết Vi âm thầm nghiến răng, cất bước, đi tới đình hóng gió: “Thật muốn làm phu nhân quân nhân, lấy lòng cha mẹ Quân Trường có cái rắm. Không phải là đến chờ mọi người gật cái đầu sao. Này không, tôi rất có tâm cơ…… Tới nơi này!!” 

Ánh mắt khiêu khích đối diện đôi mắt Hoàng Phủ Minh.

Đôi mắt anh chợt lóe: “A, cô gái này, thật đúng là có nhãn lực!!”

“Đó là, tôi phải làm Quân Trường phu nhân, không có chút nhãn lực sao được đây??”

“Tới, bồi tôi một ván cờ.”

Một bên Ninh Ninh vừa nghe, kích động nhéo nhéo cánh tay Tuyết Vi, đây chính là cơ hội tốt bằng trời.

Ai ngờ, Tuyết Vi chỉ nhẹ nhàng bâng quơ liếc mắt bàn cờ vua đặt trên bàn đình hóng gió liền từ chối nói: “Xin lỗi, Hoàng Phủ Quân Trường, tôi…… Sẽ không chơi cờ, xin lỗi không tiếp được!”

“hả?” Nhìn bóng dáng cô dần dần rời đi, 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện