*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
“A.” Hoàng Phủ Minh lạnh giọng cười như cũ.
Diệp Tụng Linh thất vọng chu miệng lên, đôi mắt phượng nheo lại, khuỷu tay ái muội đáp ở trên vai anh: “anh thần bí như vậy, thật đúng là đặc biệt có thể hấp dẫn khác phái đây.”
Mị nhãn cô gái như tơ đối với vành tai anh thổi bay khí. Ẩn ẩn khởi xướng thế công khiêu khích.
Bản thân Hoàng Phủ Minh không phải ‘người đàn ông tốt’ truyền thống gì, từ thời khắc cô gái này vừa lên xe, anh đã hiểu được dụng ý của cô.
Đối với cô gái tặng không tới cửa này, anh lại có đạo lý gì cự tuyệt chứ?
Mắt nghiêm khắc sâu không thấy đáy nhìn kính chiếu hậu, Hoàng Phủ Minh nhanh chóng quay lại phía dưới.
Cấp tốc thay đổi quỹ đạo chạy xe thể thao, chạy về phía đỉnh núi hoàng thành đi……
“ưm hừ……”
Đỉnh núi u ám, phong cảnh tuyệt đẹp, trong xe thể thao đậu ở bên đường truyền đến tiếng cô gái kiều mị thở dốc. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Quần áo Diệp Tụng Linh không chỉnh tề, nhắm mắt lại, hai má tản ra sắc ửng đỏ mê người. Một đôi tay ngọc giống như là rắn câu lấy cổ Hoàng Phủ Minh. Hai mảnh môi đỏ liền cầm lòng không đậu để sát vào anh.
Hai hàng lông mày Hoàng Phủ Minh căng thẳng, đột nhiên đẩy cô gái trong lòng ngực ra, lạnh lùng nói: “Xuống xe!”
“hả?” Diệp
Tụng Linh như ở trong mộng mới tỉnh bị hất một chậu nước lạnh, ngây ngốc nhìn Hoàng Phủ Minh bên cạnh: “anh nói cái gì?”
“Đừng để tôi lặp lại lần thứ hai.” Hoàng Phủ Minh mặt vô biểu tình sửa sang lại quần áo.
Diệp Tụng Linh tựa hồ còn chưa có phục hồi tinh thần lại: “Chúng ta, chúng ta đều đã đến bước này, anh, anh vậy mà kêu tôi xuống xe hả?”
“3!”
“2!”
Lúc Hoàng Phủ Minh vừa muốn đếm tới ‘1, Diệp Tụng Linh phẫn hận cắn chặt răng, cũng không quay đầu lại đi xuống xe……
Sau một lúc lâu, tay Hoàng Phủ Minh cầm tay lái ẩn lộ gân xanh, con ngươi nhìn chăm chú cảnh đẹp phương xa cũng điểm xuyết vài phần bực bội.
Trời biết, lúc anh ở cùng cô gái kia **, vậy mà trong đầu hiện lên toàn bộ đều là hình ảnh cùng Tuyết Vi ở bên nhau, làm cho anh một chút hứng thú tiếp tục đi xuống đều không có!! Thơ_Thơ_diendanlequydon
“Đáng chết, rốt cuộc tôi trúng độc gì của cô gái kia?!!”
Biệt viện nhà họ Hoàng Phủ.
“Tiểu thư, chị làm sao vậy? Lúc trước vậy mà chống đối Hoàng Phủ Quân Trường như vậy? Không phải