*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
“A??” Tuyết Vi nghi hoặc toét miệng: “tư chất Tà Nguyệt biểu hiện, bây giờ anh ta hai mươi hai tuổi, anh ôm anh ta đi chơi hả? Vậy anh bao lớn rồi?”
“Ba mươi mốt.”
“Ba …… Ba …… Ba …… Ba mươi mốt?!!!” Lúc Tuyết Vi nghe thấy con số này, cằm đều sắp rơi xuống.
Mộ Thần Hiên lúc này mới phản ứng lại đây, chính mình bại lộ tuổi thật: “bà cô, cầu cô nói nhỏ chút, người khác cũng không biết tôi bao lớn, cô ngàn vạn lần đừng nói cho người khác.”
Ba mươi mốt……
Một người đàn ông ba mươi mốt tuổi vậy mà sẽ có được tính cách nam sinh hai mươi tuổi. Mộ Thần Hiên này lại là một mặt oa oa, thật đúng là một chút đều nhìn không ra tới, anh ta ba mươi mốt tuổi. Tuyết Vi vẫn luôn cho rằng anh và Hoàng Phủ Minh cũng ngang nhau.
“a……”
“chật, bây giờ cô đã rời khỏi ‘ tranh cử ’ vị hôn thê dự khuyết, chẳng phải là không bao lâu nữa Minh phải cùng Nhị tiểu thư Nhà họ Tuyết kết hôn sao?”
Tiếng Mộ Thần Hiên lầm bầm lầu bầu truyền vào lỗ tai Tuyết Vi,
đôi tay cô vây quanh trước người, nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Không bao lâu nữa, tin tức anh ta cùng Chị hai tôi kết hôn sẽ phát ra tới.” Thơ_Thơ_diendanlequydon
“A??? Sẽ phát ra tới?!”
Không có!
Mộ Thần Hiên có thể chắc chắn, tuyệt đối không có!
Hai ngày trước anh còn cùng Hoàng Phủ Minh gặp mặt, cũng biết được gần đây anh chuyển nhà tới ở đại viện quân khu rồi, nếu Hoàng Phủ Minh thật sự sắp kết hôn, sao có thể dọn đi nơi đó? Phỏng chừng tám phần, anh là vì tránh né cọc hôn sự này mới đi ở nơi đó đi?
Nghĩ vậy, đôi mắt Mộ Thần Hiên vừa chuyển: “Nội cái gì, tôi không quấy rầy cô nữa. Nhớ kỹ, chuyện tuổi tôi, cô ngàn vạn lần đừng nói cho bất luận kẻ nào, cúi chào.” Nói xong, anh giống như là trộm chuồn ra khỏi phòng Tuyết Vi. Nhưng khi ra cửa ……
Tươi cười ở trên mặt anh nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh: “Hoa rơi hữu ý nước chảy