Nữ Vương Mommy Giá Lâm

Chương 162: Tuyết Vi tàn nhẫn


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Thơ Thơ

“Mộ!!!”

“Thôi, quên đi, tất cả mọi người đều tan đi. Không khí đang tốt như vậy, đừng phá hỏng không khí. Tôi tưởng, Địch thượng tướng cũng chỉ là uống nhiều quá, không cẩn thận xả quần áo nữ binh nhà của chúng tôi.” Mộ Thần Hiên hoàn toàn không cho Địch Uy cơ hội nói chuyện, các binh lính như một tổ ong vỡ đi chung quanh vây xem. “Tuyết Vi, đừng nóng giận ha, chúng ta đi binh đoàn chúng tôi tụ hội chơi, đi.” Vừa muốn kéo Tuyết Vi rời đi.

Cô lại như là đinh trên sàn nhà, vẫn không nhúc nhích nhìn chăm chú Địch Uy trước mắt.

“Tuyết Vi??” Địch Uy vừa nghe tên này quen thuộc, lập tức liền phản ứng lại đây, con ngươi nháy mắt mở lớn: “cô, kêu Tuyết Vi?!!”

A……

Rốt cuộc ông nhớ tới sao?

Tuyết Vi hơi chọn chọn khóe môi, trầm mặc gật gật đầu.

“con gái thứ ba Nhà họ Tuyết?!!” Thơ_Thơ_diendanlequydon

“A.” Cô lạnh giọng cười.

Địch Uy mưu phong lập tức trở nên vô cùng âm lạnh: “Tốt, thật tốt. Không nghĩ tới nhiều năm không thấy, vừa thấy, thứ dã nha đầu này liền cho tôi một cái ra oai phủ đầu lớn như vậy! Ngày sau chúng ta chờ xem!!!” Xoay người, vừa muốn rời đi……

“cậu họ Địch Uy ……”

Giọng nói Tuyết Vi ôn nhu níu lấy bước chân ông, thuận thế quay đầu lại.

Chỉ thấy, cô hơi hơi nâng lên cái trán, hình thành một góc 45°, nện bước tới, chậm rãi tới gần Địch Uy. “cháu nghĩ, ngài lầm một việc…… một cái tát
này, cũng không phải cháu ra oai phủ đầu với ngài, mà là…… Thực hiện lời hứa năm đó của cháu mà thôi.”

“lời hứa năm đó hả??” Địch Uy khó hiểu nhìn Tuyết Vi đi tới mình.

Cô nheo nheo mắt, chậm rãi nói: “cháu đã từng nói qua …… cậu cho mẹ cháu một cái tát, sớm muộn gì…… cháu sẽ đòi lại với cậu!!!”

Bước chân trong nháy mắt yên lặng ở trước mặt Địch Uy, lời cô không nhanh không chậm lộ ra âm trầm thấm nhân tâm, đặc biệt là khi nói xong những lời này, tươi cười ở khóe miệng xóa sạch không nhận thức được, làm người nhìn…… Không khỏi lông tơ dựng thẳng …… Thơ_Thơ_diendanlequydon

Sáu năm trước.

‘mẹ nó ông dựa vào cái gì đánh mẹ tôi??? ’ năm đó Tuyết Vi còn nhỏ sau khi nhìn đến mẹ bị đánh liền lao ra khỏi phòng đi lý luận cùng Địch Uy.

Nhưng nề hà Địch Uy hoàn toàn không nói bất luận đạo lý gì, đối với Tuyết Vi cũng cực kỳ thô lỗ: ‘cái đồ dã nha đầu này, nơi này có chỗ cho mày nói chuyện sao??? Cút ngay cho tao!! ’

‘ Địch tiên sinh, Tuyết Vi còn nhỏ, xin ngài đừng đánh nó!! ’ nếu không phải Tôn Vân Vân ngăn đón, chỉ sợ Tuyết 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện